Khi mỗi ngày trôi qua
Bình minh như không còn có thật
Và hoàng hôn vội khép lại giấc mơ
Chúng ta đi giữa những điều bất an trong từng hơi thở
niềm hy vọng mong manh như tan vỡ đến từng đêm
Cơn ác mộng
Đong đầy những vết thương từ quá khứ
Một thế kỷ hư vô tràn ngập đất nước mình
những sinh linh chưa kịp tròn kiếp sống
Đã ra đi mang theo những oan khiên
Và đời người nghiêng theo chiều gió loạn
Theo những đoạn trường chất ngất giữa bể dâu
Rồi sẽ về đâu
Khi sầu dâng
ngập từng ngày non nước
Mùa điêu linh thành vết xước trăm năm.
28/05/2016