666

12345

12345

333

TỪ KHÔNG ThÂN ÁI MẾN CHÀO CÁC BẠN

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Cho Những Ngày Bất An












  Khi mỗi ngày trôi qua
  Bình minh như không còn có thật
  Và hoàng hôn vội khép lại giấc mơ

  Chúng ta đi giữa những điều bất an trong từng hơi thở
  niềm hy vọng mong manh như tan vỡ đến từng đêm
  
  Cơn ác mộng 
  Đong đầy những vết thương từ quá khứ
  Một thế kỷ hư vô tràn ngập đất nước mình
  những sinh linh chưa kịp tròn kiếp sống
  Đã ra đi mang theo những oan khiên

  Và đời người nghiêng theo chiều gió loạn
  Theo những đoạn trường chất ngất giữa bể dâu
  Rồi sẽ về đâu
  Khi sầu dâng 
  ngập từng ngày non nước
  Mùa điêu linh thành vết xước trăm năm.

                                              28/05/2016



                                                 
                         

                              
  
  

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016

Mùa Nhiễm Độc







 Chủ nhật
tháng năm Sài Gòn
Giọt cà phê đã nguội

Cá chết miền trung
xác phơi đầy trên mạng
Mạng của cá hay mạng của người ở một ngày mai ?

 Theo dòng hải lưu bốn ngàn năm vẫn chảy
Biển Việt Nam có bao giờ nhiễm độc
Mà giờ đây bầy cá chết bởi vì đâu ?

Chủ nhật tháng năm
âm thanh tiếng thét tím bầm
bay ngang tòa cao ốc vắng
Mây mù giăng 
trắng cả trời xanh.

Chủ nhật
tháng năm ngày lên cơn sốt
Giọt cà phê lạnh toát mồ hôi

Bốn ngàn năm
Chưa bao giờ biển lên cơn hấp hối
Nhức nhối càn khôn điềm báo của quê hương
Những tai ương thời nào nô lệ
Như mơ hồ tái hiện đâu đây

Một ngàn năm
Máu và nước mắt
Rơi xuống đầm đìa quá khứ tổ tiên

Đâu  chiến tích Bạch Đằng chôn xác giặc
Đâu hai Bà Trưng thoát phận yếm đào
Vùng lên lấy lại giang sơn ?

Và từ biển xanh
Sóng lớp lớp cuộn trào 
Cơn cuồng phong trong bước chân người băng qua phố
Cuốn phăng thế kỷ ngậm ngùi sang bóng tối bên kia
Để hôm nay chúng ta gần nhau hơn
vượt qua cơn đau của mùa nhiễm độc
cùng sẻ chia những vui,buồn
Gầy dựng lại tương lai.

                                             15/5/2016