666

12345

12345

333

TỪ KHÔNG ThÂN ÁI MẾN CHÀO CÁC BẠN

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Cho Ngày Cuối Tháng 12









Đám mây chiều nay
bình thản bay qua biển vắng
Chở theo ngày cuối cùng của tháng mười hai
lãng đãng trôi về phía xa xăm mờ khuất
Khép lại trong mơ thời hạn một năm dài

Và tất cả những u hoài sẽ tan vào sương khói
Xếp thành hàng nơi dĩ vãng mênh mông
không dấu vết trên bàn tay của gió
Có còn chăng vài nỗi nhớ hư không ?

Vài giấc mộng lung linh Có mùa đông và bóng dáng em trở lại
Đến bên anh vội vàng
Với tiếng đàn là âm thanh sóng biển
hát những lời buồn
Rồi cũng vội vã ra đi

Tình như khúc nhạc biệt ly
Nâng chén rượu chúc nhau 
Giữa một trời chiêm bao ngăn cách
Còn lại đâu đây là hương hoa cúc thoảng về
Thắp sáng chút hoàng hôn cuối ngày năm cũ
Thầm thì lời ru niềm nhớ của đại dương.

                                            31/12/2015


                   





Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015

Cuộc Trần Gian








Rồi tất cả qua đi
Hôm nào cũng sẽ xa xưa
như cơn mưa rào lưa thưa trên phố
Song cửa nắng trưa len mờ bóng nhấp nhô

Và hoàng hôn xuống thầm trên sợi tóc

Rồi qua đi 
khi đêm tàn trên sợi mi cong vút
Những đường bay của khúc nhạc im lìm
Dù còn lại phương trời nầy đôi mắt lim dim
Tưởng nhớ mãi nụ hôn của em đã chìm trong nắng nhạt

Ôi ! làm sao ta gởi tới cho nhau mùa thất lạc
món nợ kiếp người
bằng nụ cười thương vay nước mắt
Một chút tình đã hiu hắt trăm năm.

                                              09/12/2015

              

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015

Bốn Mươi Năm Tháng Mười Hai











Qua phố cũ 
tháng mười hai vương nắng
Gieo xuống chút bâng khuâng 
lên cao ốc chọc trời
Lấp lánh kinh kỳ
giữa tơi bời khói,bụi
Chốn phồn hoa
tắt chớp những lãng quên

Bốn mươi năm 
từng tên đường quen,lạ
Nẻo về xa của những bước chân
Ân tình cũ phôi pha theo thân phận
Ký ức chìm sâu sau những chuyến đắm tàu

Người trở lại
Tháng mười hai
Mộng du
qua phố nhớ
Có đôi lần say quên đời ở nơi đây
Quên những đảo điên cuồng quay vô tận
Nhuộm tím đất trời một thuở bình yên

Bốn mươi năm vẫn triền miên trôi chảy
Quay trở lại phố xưa nào
một buổi chiều xanh xao của tháng mười hai
Chợt nghe mắt cay cay
Hồn nổi lên giông gió
Từng cơn sóng ngậm ngùi
Dâng ngập trái tim đau.

                                           04/12/2015