666

12345

12345

333

TỪ KHÔNG ThÂN ÁI MẾN CHÀO CÁC BẠN

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Tháng Tư Ngày 30

                             

                         Tháng tư ngày 30

               Gõ cửa năm tháng phôi pha
               Với chút niềm riêng trong tim
               Tháng tư về nghiêng lên phố cũ
               Sài gòn lặng im  
               Nghe chân ai nhẹ bước qua đêm 
               Gió thắp sao khuya
               Gặp người nửa quen,nửa lạ
               Lạ cuối một chân trời 
               Quen chung nỗi niềm
               Trót lạc bến quê hương

                

               Em về lại
               bày thêm cuộc xum vầy chớp mắt
               Rồi ngậm ngùi khúc hợp tan
               Đời tưởng như yên ngủ giấc lãng quên
               Trong bóng tối
               Kỷ niệm bơ vơ
               Dìu nhau qua ký ức
               Còn vọng tiếng ca buồn
               Biệt khúc của ngày xưa.

               


                          Trong ánh sáng muộn màng
               Thời gian rách tả tơi
               Rơi xuống đó
               lẻ loi từng hạt bụi
               Gần bốn mươi năm dài
               Tăm cá bóng chim

               Về ghép lại ngày vui
               Sau một trời ngăn cách
               Ta khoét sâu thêm
               Tan nát với niềm đau.

               Thôi em nhé
               Tháng tư sắp tan thành khói
               Chỉ còn lại nỗi sầu
               Đọng mãi giữa tim khô
               Mai em đi xa nửa vòng trái đất
               Cuộc hội ngộ nầy 
               Mỏng hơn áng mây trôi


               



               Ngoài kia tháng tư
               Ngày đã tắt
               Em đi rồi
               Anh một mình ở lại
               Lặng lẽ uống cho vơi
               Những giọt sầu
               Nghe từng giọt chiêm bao
               Kiếp người đang dần cạn
               Trong chén rượu mềm môi
               Người lạc mất nẻo tìm nhau.

                                    30/04/2013
                    
               
               
               
               
               
               
               
               
               
               
               
               


               

                  

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

tháng tư






                                       Không đề cho tháng tư

           Đêm xuống màu tháng tư
              rượu say nửa mê nửa tỉnh
              Bật nắp chai
              ba mươi tám năm
              Vệt khói sương hiện về mờ ảo
              chớp loé chiêm bao
              mảnh vụn thời gian ngơ ngẩn tim đau
              Những kẻ xa nhau  
              nửa vòng trái đất
              hơn nửa đời người
              thăm thẳm sống không nhau.

              Nửa kiếp người không gần nhau
              cơn đau dài hơn giông bão thổi qua xứ sở
              Trí nhớ khoét sâu thêm bất tận nỗi sầu
              kỷ niệm trơ xương xám ngắc
              Ngơ ngác buồn từng chiều xa lắc
              ta vẫn còn là ta
              giữa trời đất bao la
              giữa ước mơ tàn tạ
              mùa theo mùa sông cứ chảy lê thê.


              


              Lê thê sông cứ chảy theo mùa
              bật nắp chai
              lục bình cuốn phăng ngày tháng
              xé lòng từng mảnh vỡ ngây thơ
              ba mươi tám năm gầy guộc một cuộc tình
              hai bàn tay nắm một nhúm hư không
              gieo xuống đất hạt nẩy mầm cay đắng.
              

              Về lại đây
              đất nước nầy
              trời quá khứ giăng đầy mây trắng
              gót lãng du xốn xang chiều quê cũ
              trái tim rưng rưng sợi tóc bạc mùa thu
              Em bây giờ bến thời gian cô độc
              Anh như xưa đêm thắp nến lẻ loi
              Chiều gặp lại ngậm ngùi cay mắt đỏ
              ở bên nhau nghe vò võ giấc mơ 
              hoàng hôn lạnh gió đùa cỏ úa
              hạt nắng mềm tê tái dấu chân chim
              soi sầu muộn tim run nghìn nuối tiếc.

              Ôi! nắng mưa sao trĩu nặng kiếp người
              lần đưa tiễn là tình xa vĩnh viễn
              Nửa vòng ngăn cách nầy mù mịt một đại dương
              rồi gặp lại yêu thương xưa ngàn năm mất dấu
              Đã qua mau thời xanh mộng bên nhau
              đời bất chợt biến thành sa mạc
              Ta mất nhau tình gào cơn thất lạc
              còn gì đâu mùa phiêu bạt xót xa.

              
              Rồi sáng nay
              quá khứ tháng tư
              quay trở lại
              bật nắp chai
              ba mươi tám năm
              đồng hồ cát chảy
              dòng sông buồn
              khuất lấp một đời nhau.

                                  15/04/2013
              
              
              
         
              

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Tháng Tư




                                     Không đề tháng tư

            Tháng tư mở cửa
            bữa tiệc quá khứ đã tàn
            ly rượu rổng không
            dưới đáy chỉ còn đầy kín
            những nỗi buồn
            Trên bàn thừa lại
            những cơn say quên lãng
            những hồi tưởng xanh rêu
            được đóng lại thành từng gói nhỏ
            anh sẽ gởi cho em
            theo đường bay
            của lủ hải âu gãy cánh
            khi biển hát bâng quơ
            bằng lượn sóng bạc đầu.


               
                                                                    (hình trên mạng)

            Tháng tư mở cửa
            hải trình xuyên thái bình dương
            phận người nhấp nhô
            nụ cười khô theo đường kinh tuyến
            dĩ vãng đã thôi bềnh bồng lưu luyến
            những giọt nước mắt không còn mặn giữa biển xanh.

            Anh tìm em
            lẫn lộn nơi chân trời định mệnh
            lần cuối cầm bàn tay có đường chỉ chia ly
            hy vọng gặp nhau bay theo làn mây xám
            lãng đãng hững hờ như chuyện viễn vông

            Và từ đó anh hiểu được rằng:
            đời người chỉ là giấc chiêm bao ngũ sắc
            yêu thương nhau là chạm tới đỉnh khổ đau
            những hẹn hò trăm năm chỉ là mộng ảo
            vì cuối con đường ai cũng cô độc ra đi.
      
            Rồi chiều nay
            tháng tư quay lại
            vương vấn xa xưa
            đã héo úa lâu rồi
            kỷ niệm cũ 
            nhiều năm dài mờ nhạt
            lãng quên đầy lên 
            cao như những tầng mây.



            



            Đêm nay say
            mặc cho trời cao đất thấp
            độc ẩm một mình anh hát với vầng trăng
            bài hát cũ gọi niềm đau trở lại
            Anh nghe hồn mình
            tan nát vẫn như xưa.
            
                                    11h đêm 01/04/2013



Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Tháng Tư







                                          Lời Đàn
                               ( tưởng niệm cố nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn)

 Mười hai mùa hạ trầm mặc trôi qua

 ngày anh nhẹ bước đi xa
 Tôi lặng lẽ như tơ chùng,long phím
 gom dĩ vãng,một mình mong tìm kiếm
 giấc mơ ngày có anh đã vĩnh viễn chìm sâu


                       
                     
                                                                (hình trên mạng)            

                                 

 Nhớ ngày đó
 bên anh cùng bè bạn
 âm thanh tôi trổi lên giữa chiều mơ
 nốt nhạc  gọi mây về bên hạ trắng
 địa đàng reo dịu dàng kiếp du ca
 Như bước lại gót giày đêm ly loạn
 nghe đạn bay súng nổ giữa quê hương
 Khóc phận da vàng chìm đắm thê lương
 giọt nước mắt đầm đìa trong tủi hận.


           
            


 Tôi hồi tưởng đất nước thời điêu linh
 nhạc của anh chia sẻ vạn nỗi niềm
 hỏa châu rọi sáng từng mùa chinh chiến
 Ôi! mỏi vó ngựa hồng
 bài hát xưa đem biệt ly vào trận mạc
 ngọn gió nào mang bè bạn ra đi.


     
                             ( hình trên mạng)
             
 Rồi tất cả cũng trôi vào quá khứ
 chiến tranh tàn dẫu còn lại những vết thương
 thanh bình đến,lại trời xanh,mây trắng
 những con đường hoa nở của tình yêu
 hy vọng nẩy mầm trên nắng mới quê hương
 người việt nam ba miền đã nối vòng tay lớn. 

     
                  090402135101-505-457
                                                     (hình trên mạng)




 Anh lại say gởi tình lên nốt nhạc
 từng bài ca ngọt thêm đóa tương tư
 mang theo hồn thơ chất đầy trời phiêu lãng
 tưởng như đời người lấp lánh mãi ngày vui.


   



 Hôm anh đi trời ngậm ngùi buồn bã
 như khóc thầm cho một kiếp tài hoa
 ai ngờ đâu lời bài ca ngày trước:
 "...Một lần nằm mơ,tôi thấy tôi qua đời.*"


                         



 Tôi ở lại cô đơn như cây đàn gỗ mục
 vắng vòng tay ôm
 không anh ngồi uống rượu dưới trăng
 Tôi nhớ anh 
 người nghệ sĩ đã ra đi thầm lặng
 khi để lại cho đời 
 bao cung bậc thiết tha
 nghìn xúc cảm mai sau 
 còn lung linh huyền ảo
 trong ly cà phê đắng nào 
 nơi quán vắng 
 một chiều mưa.

                     01/04/2013                 




* lời bài ca : Bên đời hiu quạnh.
Của cố nhạc sĩ : Trịnh công Sơn