666

12345

12345

333

TỪ KHÔNG ThÂN ÁI MẾN CHÀO CÁC BẠN

Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Tháng Tư Trầm Kha Nỗi Nhớ







Tháng tư 
Áo tiểu thư 
theo gió bay đi khắp năm châu,bốn biển
Để mùa hạ còn non nhắc lại chuyện nhớ,quên

Những ngày tháng lênh đênh
cuộc chia phôi ngậm ngùi không kỳ hạn
giữa sóng gió chập chùng
vùng bình yên đã tan biến về đâu ?

Rồi ta gặp 
bàng hoàng như giấc mộng
chiều hạ tan hoang trôi theo những dòng sông
bầy ve nhỏ cõng trên lưng gầy nỗi buồn phượng đỏ
Than khóc trên đồi tràn ngập cỏ khô
như thầm gọi ngày xưa mây trắng
trôi lang thang mất biệt giữa ngàn khơi

Tháng tư
Em trở về từ xứ sở xa xôi
Đi trên quê hương giữa tả tơi nắng cháy
Áo tiểu thư úa nhàu triền sông chảy
trăm nẻo đường đời ngầu đục bến tiễn đưa.

Về lại đây
Đi giữa đất nước mình
Nghe những bình minh thét gào nuối tiếc
Bao nhiêu vỡ tan đã chở về đâu mắt biếc ?
Khi ngày tháng vương mang nỗi nhớ trầm kha

Rồi em sẽ ra đi
Đem theo niềm đau biệt ly
rời xa miền đất đã một thời
chất chứa vô vàn kỷ niệm
Bước chân ngày mai 
dấn thân giữa mùa giông bão
Và tình yêu quê hương nầy
sẽ còn mãi làm quặn thắt trái tim em.

                                           30/04/2016


                   






Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

Tháng Tư Một Chút Thôi





Tháng tư một chút trầm ngâm
Trên cánh con chim sắt bay về đất nước
Em âm thầm lướt qua ký ức xa xăm
Vầng trán đăm chiêu
Đôi mắt chiều nay
gặp lại quê hương
vấn vương từ bao nhiêu mùa cách biệt
Bốn mươi mốt năm 
Nơi xứ lạ
Em ôm lấy những nụ cười lạnh buốt xương,da

Tháng tư
chốn cũ hôm nào
Kỷ niệm tưởng đã quên
và tuổi tên những con đường
nhạt nhòa tận cùng trí nhớ
Thời ngây thơ tan theo những bão giông
và những thân yêu còn,mất
Nửa vòng trái đất nầy
Mù mịt 
Hư Không
Cát,bụi
Cuộc vui nào
Đã khép lại một ngày xưa ?

                                           15/04/2016

                  










Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

Tháng Tư Trở Lại











Tháng tư quay lại
theo vòng xoay qua phố 
Bốn mươi mốt năm
Tưởng hạt bụi lặng câm đã vùi quên 
Những nụ cười đã lành đi vết sẹo
giữa trăm nghìn dâu bể đổi thay
hàng cây nhỏ lớn lên trổ cành ngang,dọc
giữa phố phường xưa che khuất lối ngày xưa

Em về lại đôi lần
đi qua đêm của phố
sợi tóc mềm ký ức nặng nhớ thương
Sầu theo gió muôn phương thổi lại
Chân bước giữa quê hương mà như lạc nơi đâu
Ừ ! còn đâu nữa người xưa cảnh cũ ?

Bốn mươi mốt năm rồi
ngày tháng cứ trôi xuôi
buồn vui cũ mờ tan theo sương khói
Biết nói gì cho vơi những ưu tư
qua phố nhỏ ngậm ngùi bao nỗi nhớ
Nghe đêm trở mình 
Nghiêng bóng xuống niềm đau.

                                            04/04/2016