666

12345

12345

333

TỪ KHÔNG ThÂN ÁI MẾN CHÀO CÁC BẠN
Hiển thị các bài đăng có nhãn chúng ta đã sống trong mơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn chúng ta đã sống trong mơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2018

Vàng Đá Tan hoang






Hình ảnh có liên quan


Điều tôi biết

về lòng thiết tha yêu nước
của những kẻ lạnh lùng
còn ung dung ngồi trên cao
giữa núi sông bất hạnh

khi tai ương tràn ngập
trên quê hương 
vô vàn thương yêu
của chúng ta

Ôi! Việt Nam


khi tiếng  thét gào của người lương dân

thành âm thanh sấm sét
xé ký ức Bạch Đằng ra 
vẫn còn in hằn 
nguyên vết thù một ngàn năm
máu và nước mắt đầm đìa
thời nô lệ bọn xâm lăng

Thương biết mấy 
dưới vầng trăng
những hòn đảo bơ vơ
mấy mươi năm lạc chủ
khi biển sôi trào 
bóng tàu lạ qua đây

Có thể nào
sau nhiều thiên niên kỷ
trường tồn với bao thăng trầm mệnh nước
Người Việt Nam chúng ta
Đứng trước cơ đồ sụp đổ một sớm mai

Vậy ai là kẻ tội đồ thiên cổ ?

                                                 13/06/2018





                           


Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Cho Những Ngày Bất An












  Khi mỗi ngày trôi qua
  Bình minh như không còn có thật
  Và hoàng hôn vội khép lại giấc mơ

  Chúng ta đi giữa những điều bất an trong từng hơi thở
  niềm hy vọng mong manh như tan vỡ đến từng đêm
  
  Cơn ác mộng 
  Đong đầy những vết thương từ quá khứ
  Một thế kỷ hư vô tràn ngập đất nước mình
  những sinh linh chưa kịp tròn kiếp sống
  Đã ra đi mang theo những oan khiên

  Và đời người nghiêng theo chiều gió loạn
  Theo những đoạn trường chất ngất giữa bể dâu
  Rồi sẽ về đâu
  Khi sầu dâng 
  ngập từng ngày non nước
  Mùa điêu linh thành vết xước trăm năm.

                                              28/05/2016



                                                 
                         

                              
  
  

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Một suy tư


                                Chúng ta đã sống trong mơ.





               Nhiều hoàng hôn và nhiều mùa trăng đã tàn


               nhiều ánh sáng soi không tới góc tối của những đêm vàng


               nhiều giấc mơ chúng ta gặp biển sâu không có một thiên 
              
               đàng


               nhiều cơn đau rồi bất chợt đến trong mơ màng


               




               Khi gió khép đường bay qua một cánh rừng không còn cây

               lá


               Sỏi đá âm thầm reo trong kiếp u mê


               ngày có dài lê thê,ngày có trôi hững hờ bên hiên nhà ký ức

               ngày có từng giọt lệ rơi ướt một đêm sương nào chúng ta

               quên mất lối về

               ngày có khác bao giờ khi trái tim chúng ta có quá nhiều quên

               lãng.

                                                                                17/02/2012