666

12345

12345

333

TỪ KHÔNG ThÂN ÁI MẾN CHÀO CÁC BẠN

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Bài hát em ca

                Một ý thơ
                                   ( tặng TN  )
                   

        Buông tóc xõa
        đàn trên tay em hát
        ý của lời
        trút hết những nhớ thương
        Vương trắng mây
        một vòm trời ngơ ngác
        lạc mùa xưa
        én xào xạc cánh bay.


        
     


        Mộng xanh tưởng
        thủy triều vui bến vắng
        ai có ngờ
        lệ sóng sánh bàn tay
        chùm bọt biển
        bơ vơ đêm từ tạ
        nhạc bổng trầm
        như trắng giấc chiêm bao.


       



        Và em hát
        tiếng ca buồn trong gió
        tưới nỗi niềm
        ngập mấy nẻo chia phôi
        như nắng muộn
        soi thầm  trên dấu lặng
        dội trường canh
        đo thao thức con tim.

                           30/01/2013
        
   

        

        

        

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Một thời xa




                          Xa xưa

                              Hôm qua đi nhặt nụ cười
                          Của em rơi vỡ bên trời thơ ngây
                             Hồn tôi có một đám mây
                         Chở đầy thương nhớ những ngày xa xưa.



                                      tháng giêng 2010


Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

Vùng ánh sáng

                 
      Những mùa xa

Thắp đi em

ngọn nến không màu
soi biển vắng
gọi trùng dương dậy sóng
Khát vọng lân tinh
nhung nhớ cuộc tình buồn
Ngày định mệnh
chia đều chua cay
cho hai đứa.






Tình yêu xưa
mưa nguồn chớp bể
thân phận người
chìm nổi gian nan
Anh đã đến
ngọn hải đăng lạnh buốt
rồi quay về
mang nuối tiếc đầy tim
phía sau lưng
là trần gian ngọt lịm
giấc mộng dài
như sương khói bay qua.






Ngày sau nữa
khi nến gầy lụn bấc
thắp nhé em
ánh sáng những mùa xa.

                   23/01/2013

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Xuân của mẹ

           
          Xuân nhớ mẹ
                 
Xuân kẽo kẹt
mười năm tung cát bụi
hồn võng trưa mòn gặm
nhẵn buồn vui
Mẹ còn đó
gió lay con mắt đỏ
bấm đốt ngón tay
sương rụng chén đắng cay.






Sợi tóc bạc
hôn da mồi hiu quạnh
ném xuống đêm
lời sóng đập bãi bờ
Bàn thờ tụng 
một hồi kinh Bát Nhã
gọi về mau
cọng rún cuộn đời nhau.





Xuân về đó
nụ mai tuôn sữa ngọt
thương lại đi
viên pháo của thời xưa
nổ một tiếng
bánh dày gào lửa cháy
tiếng thứ hai
bánh chưng khóc tàn tro






Lâu không gặp
đường quê chân mờ dấu
đom đóm quên
rọi sáng mắt ngây ngô
Mộng chưa phai
xuân kéo về chật ngõ
Tết năm nầy
con chúc mẹ bình an.

             chiều 21/01/2013

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Lời của đá

 

              (tặng DC)


Trố mắt khói
lời nói thành móng vuốt
Cào rách biển dâu
giác ngộ một chữ tình
Chuốt nhọn nỗi nhớ thinh không
Mộng chém khơi đá nát
Ba chiều ái ân
nước mắt chảy từng dòng.






Năm tháng cầm trên tay
nỗi buồn khêu qua lửa ngọn
Khô rồi giấc mơ yêu vấn vương đến  nát tan
Trái tim đắng đầy dấu răng quên lãng
Cắn ngập sầu  đến vô tận thuở xưa xa
rụng cành xanh rung tím môi rực đỏ
Chẻ mặt trời ra gói lại nghìn mảnh nhỏ 
Em chạy băng qua thời mộng mị vàng son .






Đầy lên niềm lặng câm nụ hôn nuối tiếc 
đá khóc thiên thu dịu ngọt phía dỗi hờn
kỷ niệm ru nghiêng chiều ngây thơ gương soi tóc
Góc một mình 
Anh thờ thẩn dưới trăng khuya.


                                            19/01/2012



Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Tự khúc tháng chín



 Một ngày tháng chín

                  (Tặng Hồng ngân)
                


Tình tháng chín


cúc vàng tim ẩn


Chút tơ trời


sưởi ấm nhân gian


Em đã đến hồn nhiên


bước nhẹ

Tâm tịnh không


ta chợt bâng khuâng

Mơ hoàng hôn


phiêu bồng tâm tưởng


Tự hôm nào


hư thực chiêm bao


Chợt nhớ em


lướt gió đi tìm


Cánh thơ mỏng


lạc vào tháng chín








Em bóng dáng



một thời mộng ảo


Áo sương bay


mờ tỏ nỗi niềm


Đêm qua thềm


âm thanh huyề
n ảo


Tiếng đàn ai


nghiêng cả mùa thu.




               26/09/2012


             

Bài thơ tháng mười

Một ngày xa



Anh đến thăm em

Không qua nhiều 

ngã ba,ngã bảy

không lạc đường nầy

chẳng lạc ngõ kia

nhưng đến nơi

Cổng rào khép kín

cửa nhà lặng thinh

Anh biết gọi ai ?

Đành quay lại

Đường về

sao xa quá

Chân bước đi

Đếm thầm nẻo biệt ly


Công viên Algonquin, bang Ontario



Em có biết

Tháng ngày

trôi vội vã

không chờ ai

và cũng chẳng đợi ai

Mai sau nữa

một lần ,hai  lữa

Đi tìm nhau

như tìm những vì sao

Đã tắt ngấm

từ muôn ngàn năm cũ

Mộng tương phùng

lạc mãi cuối chân mây.


                 22/10/2012

Bài thơ tháng mười

      Giấc tàn thu



 Mùa thu lá rụng thềm vàng

Lốc cốc ngựa xe chở ai về đâu đó

Đong đưa hoa,đong đưa tiếng gọi

Ngây thơ em còn lại trong tranh

Hồn nhiên anh rơi đầy ngõ vắng

Bước chân qua bối rối cơn say






Cuối mùa thu

Con nai tơ bỏ rừng xuống phố

Bơ vơ đại lộ chiều xa

Hồn ngơ ngác đắm chìm cõi lạ

Cao ốc lấp lánh đèn đêm

Xiêu vẹo đường bay gió mềm son phấn

Hương kinh kỳ che kín lối về xưa.





                                                                             13/10/2012

Bài cho mùa thu


     Phố Thu



Phố vào thu


khói xe thắp sương mù


Cổ thụ già


trần thân khuyết lá


Từng người qua


xiêu vẹo con đường


say ảo giác


lãng quên nuối tiếc.







Phố mưa thu



reo trên nền nhạc cũ


Ai oán mặt trời

đau xót trăng khuya


Hoàng hôn xuống


mưa đầm đìa ngõ vắng


Lạnh cung đàn

lạnh cả bước chia ly.







Phố đêm thu


nằm im nghe gió hát


Vọng thành đô


xơ xác góc phồn hoa


Trong hiu hắt


mùa thu trở gót


Để phố buồn


nức nỡ xé mê cung.



              21/09/2012

Tháng Tư Saigon

                       Về đâu nỗi nhớ


               Tháng tư ký ức chìm sâu
               Ngày tháng cũ trôi mãi về đâu
               đường phố mưa khuya
               Tóc xưa có còn đ
ẫm ướt 

                

               
               Tình thoáng đó đã mong manh rời rã
               Những ngả tư buồn vàng xanh đỏ
               Ngẩn ngơ diệu vợi mấy mươi năm vò võ
               Đêm phồn hoa của mòn mỏi lãng quên.
                                        
                                                       27/04/2011
      

Tự khúc mưa


  Mưa tháng chín

           ( Tặng Hồng Ngân)
               

Đêm sướt mướt


mưa đầm đìa trên lối


Từng giọt rơi đều


như vây phủ trần gian


Em bước nhỏ


gót hài vương cỏ ướt


lạnh bước chân


đường vắng hoang vu








Có lời ru

vọng về từ đâu đó


bài ca buồn


của tình khúc không tên


Những vì sao


rụng xuống lãng quên


chút thương nhớ


xa xăm ngày ấy.



        04/09/2012

Thơ tháng chín


  Một Đêm Thu



Trăng rực rỡ
soi một màu lụa bạch
Đèn kéo quân
thắp sáng bến Hằng Nga
Em nghe lại
tuổi thơ còn thao thức
Một ông sao
bầy cá chép lung linh




Đàn trẻ nhỏ
đốt lên nhiều nến đỏ
rọi miên man
về ngày cũ xa xăm
Em bắt gặp
có niềm vui lấp lánh
Giấc mơ xưa
lộng lẩy bóng sông ngân.





Đêm bát ngát

một miền trăng hoài nhớ
Tim nôn nao
hồn thu bỗng xôn xao
Em sóng sánh
tỉnhh say men hồi tưởng
Tình thu đầy
chếnh choáng một đêm thu.

                                                 29/09/2012

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Bài thơ tháng mười


     Lời đưa tiễn


                 
(tặng những người em ra đi)


 Tôi đến đây

 buổi sáng như muôn


 ngàn buổi sáng đã trôi qua


 vượt nhiều đoạn đường


 không thể nhớ tên


 nghe mênh mông cuộc đời

 ồn ào như chợ vỡ


   



 Chạnh lòng nhớ thời nào


 Cung đình chưa điêu linh

 thời nào


 tình  còn tinh khôi


 chưa  đau xót một lần


 trước khi cánh cửa mở ra cuồng loạn


 Khi những em gái thơ ngây


 chưa kịp thành thiếu nữ


 tóc chưa dài
 để kịp chấm ngang vai

 Chưa biết yêu ai


 một tình yêu vẹn nguyên hồn trinh bạch


 Và những
 nụ hôn đầu đời giữa bát ngát quê hương


  những tình tự riêng tư

  đành khép lại từ đây.


 Trên chuyến bay chở con cừu non


 về miền xa lạ


 bàn tay em vẩy chào


 như muốn níu lại một quê hương


 đang  dần  dần  nhòa   nhạt


 giờ chỉ còn giọt nước mắt tan hoang.



 Đi đi em


 khi cuộc sống nầy


 không cho em nhiều chọn lựa


 thì  lựa chọn nào


 cũng đưa em tới đau thương

 Xa quê hương lần nầy


 là lần em chạm tới


 đỉnh tai ương không có bến bờ


 như vực thẳm nơi nghìn trùng cách trở




Ở nơi đó 
em sẽ là thiên thần gãy cánh


kẻ mộng du 
không có quê hương


từng chiều đến 
lênh đênh trong tiếng nấc


mơ lại giấc mơ


Có lược giắt trâm cài.






Thôi em nhé

tiễn đưa em lần cuối


bất hạnh nầy


không còn của riêng em


nếu một mai


nước mắt rơi thành đá


em cứ khóc cho quê hương mình


một lần cuối nghe em.



                       
Đêm 29/10/2012

Tháng mười hai mây bay


         Tháng mười hai


 Sáng nay  bờ môi thời gian ấm

 tháng cuối năm chợt thấy mình nhìn ngắm

 mười một tháng trong gương

 đứng xếp thành hàng

 trên bức tường ký ức xám rêu phong

 rồi tan thành chút khói không màu

 bay vào mênh mông tưởng tượng


 thứ hai đến chủ nhật 


 chủ nhật đến thứ hai


 cái vòng quay không thay đổi

 của những cây kim chưa rĩ sét

 dẫu qua nhiều thế kỷ nhuộm trắng bể dâu

 những triều đại phế hưng trong bóng tối

 thời gian là kẻ công bằng duy nhất


 mấy ngàn năm qua tồn tại trên vũ trụ nầy

 mang bánh luân xa quay đều vĩnh viễn

 băng qua mọi nẻo đường vô tận của trần gian

 gởi lại những sân ga buồn

 vài bình minh có những trái tim xôn xao phiền muộn

 để lại ủ dột những hoàng hôn

 con người chưa kịp nói yêu nhau


 tháng mười hai hành lý đầy vai

 lặng im ra đi cùng gió

 quên lãng những thành phố gầy hiu hắt ánh trăng soi

 những ngọn đèn đêm lạnh từng mùa thương nhớ

 những sân khấu lộ thiên còn quay cuồng lễ hội thâu đêm

 nơi mở ra từng vòm trời lạc lõng

 có những niềm riêng chờ đợi một chuyến đắm tàu




Tuyệt đẹp bộ sưu tập hình nền “bầu trời”




 Tháng mười hai đang dần cạn

 trên những đỉnh đồi phất phơ mây trắng

 từng tờ lịch rơi đều không kịp chạm tới giấc chiêm bao

 như con thuyền buồm căng lướt nhanh vào hư ảo

 chở  những hẹn hò tới cõi mù sương



 thời gian mở cửa mọi con tàu còn nhiều khoang trống

 rước thêm ước mơ đầy hoa về ga cuối một dòng sông

 Và nơi đó sẽ có ngổn ngang bao điều bối rối

 những vấn vương chưa tìm ra nguồn cội


 ẩn hiện mơ hồ như một giấc mơ xa


 Khi tháng mười hai thấp thoáng mờ phai


 như mây bay hoài giữa một cơn say



                             
                       
06/12/2012

Bài thơ tháng giêng


    Tình tháng giêng




Đàn ngựa non tháng giêng

kéo cổ xe mùa đông buồn

đi xuyên qua hẻm núi

bỏ lại một dòng sông

xao xác tiếng gà trưa




 



Trời bỗng lạnh đầy vai

lá rung hàng cây nhỏ

rũ bóng những giấc mơ

đã trôi mất hồn nhiên

Chiều nay từ tạ em

nghe sầu dâng lên mắt



vắt cạn đi trong veo


niềm hi vọng ố vàng

vẫn tưởng  tượng nụ cười

vẹn nguyên lòng chân thật

đang nhú mầm vết sẹo

che niềm đau lặng câm







Chiều nay bầy én cũ

quay trở về nơi xưa

giữa trời xanh màu nhạt


cánh đập lạc đường bay.


                 
    06/01/2013

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Có gì đâu

              Có còn hôm qua ?
                                                   (tặng HN thân mến)


Em có nghe âm thanh của tháng hai lồng lộng
cát bụi bay ám ảnh một chân trời giữa tơi bời gió cuốn
Em có nghe quay cuồng trong chiều xuống
một hoàng hôn của thế kỷ xa xăm
và ánh nắng chiều xưa không quay lại
thăm nụ hoa chất ngất vạn niềm đau.







Em có nghe âm thầm trong bóng tối
ngày tháng trôi đến vĩnh viễn xa xôi
đêm từ tạ chìm sâu vào vô tận
những chia xa cay đắng của kiếp người ?


Có gì đâu những lời hò hẹn
Có gì đâu mộng ước mai sau
Có gì đâu chút sương mù lãng đãng
Có gì đâu thấp thoáng cánh chim bay


Lời anh nói với em trong đêm vắng
những vì sao nghiêng mình xuống lắng nghe
giọt nước mắt rơi lạnh miền tâm khảm
tháng hai buồn như chưa kịp trôi qua.







Rồi tất cả sẽ chìm vào hư ảo
như hôm nào chưa có cả hai ta
anh với em lưu lạc chốn nào xa
Rồi tất cả sẽ chìm vào hư ảo.


                                  xong. đầu tháng hai
                                       năm 2012.


                                       

Một suy tư


                                Chúng ta đã sống trong mơ.





               Nhiều hoàng hôn và nhiều mùa trăng đã tàn


               nhiều ánh sáng soi không tới góc tối của những đêm vàng


               nhiều giấc mơ chúng ta gặp biển sâu không có một thiên 
              
               đàng


               nhiều cơn đau rồi bất chợt đến trong mơ màng


               




               Khi gió khép đường bay qua một cánh rừng không còn cây

               lá


               Sỏi đá âm thầm reo trong kiếp u mê


               ngày có dài lê thê,ngày có trôi hững hờ bên hiên nhà ký ức

               ngày có từng giọt lệ rơi ướt một đêm sương nào chúng ta

               quên mất lối về

               ngày có khác bao giờ khi trái tim chúng ta có quá nhiều quên

               lãng.

                                                                                17/02/2012