" Em lang thang suốt một cuộc đời Lạnh như mùa đông vô tình như gió Vẫn rải lông ngỗng bằng lá thu rực đỏ Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay!" (TN)
Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013
Tháng mười màu xanh
Tháng Mười Màu Xanh
Rồi sớm nay
Mây bay đầy phố cũ
Con đường mùa thu
Hình như ít lá vàng hơn
Em ra ngõ với nụ cười hoa nở
Lòng bâng khuâng
Không hiểu bởi vì đâu ?
Bởi vì đâu tháng ngày qua mãi
Dài ngắn vô hình
Phút hữu hạn mênh mông ?
Rồi sáng nay
Một mình em xuống phố
Gặp tháng mười lung linh
Ngơ ngẩn giọt sương mai
Ai mở cửa để mưa rơi thầm lặng
Cho lạnh cung đàn
Một thời tưởng lãng quên.
30/09/2013
Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013
Và Tháng Chín Qua Mau
Tháng Chín Qua Mau
Những cơn mưa
Lau mờ dần tháng chín
Chút tình riêng
Cũng hư ảo lung linh
Cảm ơn em
Giấc mơ trôi theo tháng chín
Một vầng trăng
Nhoà nhạt cuối trời xa.
29/09/2013
Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013
Nỗi Buồn Của Khói
Cao ốc xé gió đêm phù du của khói
Mây sa mưa ướt sũng vết tro tàn
Nhức nhối tim non vừa sập cửa
Mười ngón tay ai chọc thủng trời xanh
Em hát đi em
Âm thanh xoắn gọi nỗi buồn muôn kiếp
Bẻ gãy sóng gầy mộng chìm khuất vô thanh
Dòng sông biếc tiếng nấc xô ảo ảnh
Ngàn đoá thiên hương tụng sấm sét lời kinh
Giác ngộ tím miền phân ly tỉnh giấc
Tôi trở lại
Hồn tái tê võng rách
Tiếng kẽo kẹt u hoài mẹ khóc
Giọt nước mắt màu nâu
Tìm nơi đâu cành hồn nhiên gãy ngọn
Phơ phất bên đường
Mỏi cánh cuối bình minh
Thôi em nhé
Chiều nay hoàng hôn đỏ
Nhỏ xuống u mê một ngọn nến vàng
Không đủ sáng đường tìm về quê cũ
Soi lối đi qua mấy bến trầm luân.
24/09/2013
Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013
Em và tháng chín
Tự tình Tháng Chín
Tháng Chín Và Em
( Tặng SN.DC )
Em đến mang theo dòng sông
Còn chảy miệt mài
Trong tưởng tượng bốn mùa cây trái
Mang theo âm thanh
Những bài ca buồn
Của những chuyến đi về
Nơi quê hương xa xăm khắc khoải
Những đêm trăng vàng võ xứ người
Em đến với tháng chín đầy mây bay
Có hơi thở mùa thu với màu da của nắng
Và từng đêm có ngàn ánh sao xa vắng
Soi lại với mình những mơ ước trong veo
Tháng chín sớm nầy mỏng như sương khói
Nở những nụ cúc vàng không biết nói
Nhưng thầm thì cùng mưa bay hạt nhỏ
Lời chào em ngày đến với trần gian.
23/09/2013
Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013
Tình Trương Chi
Tự tinh Tháng chín
Tình Trương Chi
Chuyện tình cũ như sương mù lãng đãng
Giữa vô thinh còn mãi âm vang
Trường giang xưa sóng dậy trái tim ai
Niềm cay đắng tương tư say mắt biếc
Dựng thành sầu tận muôn dặm sông sâu
Chàng đã đến lạc bước giữa mênh mông
Gieo tiếng sáo đêm đêm lên từng lượn sóng
Âm thanh u buồn như từ vô biên vang vọng
Mang theo huyền ảo tình yêu không hình bóng
Gõ cửa hồn người dìu dặt ước mơ xanh
Đến gặp nàng
Sau lênh đênh ngày tháng
Để rồi thấy nhau
Niềm hy vọng thành biệt ly tan nát
Sụp đổ hết rồi lâu đài xây trên cát
Quay trở về mộng đã vỡ đầy tay
Bao nhớ thương chìm xuống đáy niềm đau
Vì lý lẽ con tim ngàn năm là hố thẳm
Làm cho con người muôn đời
Chìm đắm giữa đau thương
Biết làm sao hởi tuyệt mù những vấn vương ?
Rồi nghiêng xuống kiếp tài hoa mệnh yểu
Chàng ra đi trong một chiều mưa rớt
Giọt nước mắt của trời cao
Ngậm ngùi nuối tiếc rơi
Thương một đời người giữa định mệnh xót xa
Dòng sông cũ ngàn năm sau còn đó
Đêm kể lại chuyện tình
Bằng lượn sóng nhấp nhô
Giữa rung động huyền hồ
Giữa trầm luân cõi khổ
Hồn chàng thác rồi
Nhưng trái tim vẫn chưa yên
Hoá thành ngọc chìm sâu đáy nước
Chờ một ngày
Có giọt lệ lặng buồn rơi xuống
Cuốn theo ngang trái khối tình si
Chén ngọc vỡ tan vào vô chung vô thuỷ
Khép lại âm thanh tiếng sáo mỏi mòn
Mở cửa cho tình yêu lạnh lẽo bay đi
Bàng bạc khắp nhân gian mờ tỏ
Lang thang mãi giữa muôn trùng
Đến chân trời vô định
Khép lại từ đây
Khổ ải một kiếp người.
21/09/2013
Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013
Với Trăng Thơ
Ngày ấy còn nguyên sơ
Vầng trăng ngây thơ lộng lẩy
Có Chú Cuội và gốc đa già
Cùng những ánh sao xa
Cùng những ánh sao xa
Bay về trong giấc ngủ
Ru ước mơ lơ lửng cuối sông Ngân
Rồi thăng trầm
Tháng năm cứ trôi đi biền biệt
Ánh trăng rằm
Miền cổ tích
Đã về đâu ?
Đã về đâu ?
Có hôm nuối tiếc
Dâng lên từng cơn sóng
Dâng lên từng cơn sóng
Hồn bỗng nghe thương nhớ
Bến Hằng Nga.
16/09/2013
16/09/2013
Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013
Góc Thư Giãn
Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013
Bao Giờ Nỗi Buồn Vơi
Tự Tình Tháng Chín
Một Niềm Đau
Về đây em
Nắm lại tay gầy
Sau những chua cay
Ta đã thành kẻ khác
Sau mất mát,hư hao
Hồn tả tơi đau
Tim mộng vỡ
Nếu có hôm nào
Ngày mai lại
Dĩ vãng tàn tro
Cố níu lại nụ cười
Không nước mắt
Chỉ hoài công
Về đây em
Bên thung lũng mây bay
Có cơn say lạc bến
Chuyện hò hẹn vu vơ năm xưa
Tràn lên dốc sương mù
Chỉ còn vết thương
Thành sẹo từ lâu lắm
Một nỗi buồn đăm chiêu
Một nghẹn ngào dâu bể
Trắng tay ảo tưởng vì đâu ?
Rồi mai sau
Gặp lại nhau
Đỉnh sầu chất ngất
Em qua cầu
Tóc vương gió muộn
Ngàn năm còn nhớ
Một niềm đau.
04/09/2013
Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013
Tự tình tháng chín
Tình Tháng Chín
Chiều qua phố mặt trời xuống chậm
Nắng đầy vơi thắp vội hoàng hôn
Gió rung nhẹ chùm hoa Thạch Thảo
Tím dịu dàng nỗi nhớ một bàn tay
Ở đâu đó ngày về ngang thật khẽ
Níu lại trên cành xanh
Lặng lẽ nụ môi hồng
Còn bềnh bồng chao nghiêng bên chiếc lá
Em trở lại
Trên tóc mây
Tháng chín về đầy ắp
Mở ra một chân trời
Có tia nhìn của mắt biếc long lanh .
03/09/2013
Nắng đầy vơi thắp vội hoàng hôn
Gió rung nhẹ chùm hoa Thạch Thảo
Tím dịu dàng nỗi nhớ một bàn tay
Ở đâu đó ngày về ngang thật khẽ
Níu lại trên cành xanh
Lặng lẽ nụ môi hồng
Còn bềnh bồng chao nghiêng bên chiếc lá
Em trở lại
Trên tóc mây
Tháng chín về đầy ắp
Mở ra một chân trời
Có tia nhìn của mắt biếc long lanh .
03/09/2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)