
Đốt đuốc lên để nhìn lại những ước mơ đã tắt
Đốt thuốc lên để thấy từng vòng khói trầm luân hiu hắt bay qua
Những bóng dáng lộng lẩy của ảo tưởng cuồng quay
Những thiên đường chớp mắt của bao đêm cuồng say
Rồi tất cả chỉ còn trên tay bao nhạt nhòa đắng cay có thật
Sáng mai nào đó mặt trời rơi xuống đất
Ta cúi xuống gặp cuộc tử sinh từ cửa ngõ điêu linh
Ôi ! lời mật ngọt hôm qua đã lịm chết những bình minh
Thắp lửa thiên thu le lói suốt quãng đường dài đi hoài không tới
Những bàn tay da vàng còn miệt mài dò tìm trong bóng tối
Bối rối cả càn khôn lung lay vầng nhật nguyệt
Niềm hy vọng Dã tràng cho sóng biển cuốn trôi đi
Rồi cuộc hành trình nào cũng sẽ tới bến biệt ly
Có những người còn lênh đênh chưa kịp băng qua miền sám hối
Để một lần trong đời được khóc ăn năn giữa đồi cao vực thẳm
Chưa kịp níu lại trăm năm trên sợi tóc ân tình đã bạc
Chuyện tang thương trên bước chân lầm lạc
Chuyện bể dâu thời xương máu chảy thành sông
Chuyện của quê hương bao nhiêu mùa giông bão
Chuyện của đất nước mình mấy mươi năm rồi mất đảo
Chuyện tình bạn với vòng hoa tẩm hương dối trá
Thời gian là cơn cuồng phong sẽ tới cuốn phăng đi
Đốt đuốc lên để nhìn lại đêm trôi trong hối hả
Đốt thuốc lên để thấy vòng khói trầm luân hiu hắt bay qua.
19/06/2015
Entry Không Đề chứa đựng bao nhiêu suy tư, trăn trở từ cuộc sống, từ những vui buồn bao tháng năm qua trong một đời người không ít sóng gió.
Trả lờiXóaEm không biết nói với anh như thế nào để anh cảm thấy nhẹ nhàng hơn bởi bản thân em cũng có những cảm nhận tương đồng.
Rồi cuộc hành trình nào cũng sẽ tới bến biệt ly
Có những người còn lênh đênh chưa kịp băng qua miền sám hối
Đây như điều tất yếu của cuộc sống, không có hạnh ngộ nào là mãi mãi, biệt ly có ngay từ khi bắt đầu của hành trình. Trong cái vòng lẩn quẩn đời người, nhiều khi người ta không kịp nhận ra được lỗi lầm trước khi không còn đủ sức để có thể tiếp tục. Nhắm mắt xuôi tay trở về với đất họ biết chăng đã để lại gì, có thể là ít nhất một mảnh đời lầm lạc dương gian.
Nếu có thể thì anh cứ viết ra như thế này cho nhẹ lòng anh nhé. Em hi vọng bình an sẽ mau về bên anh!
Cảm ơn em vì đã chia sẻ với anh bằng cả chân tình.
Xóađôi khi nhìn thấy bao nhiêu điều như bóng tối của vực
thẳm mà vẫn phải im lặng chịu đựng thì có đau xót nào hơn ?
Chuyện của đất nước làm cho mình cảm thấy bị đè nặng
trong tim nhưng biết làm sao đây hở em ?
Chúc em có nhiều nghị lực để vượt qua những phiền muộn
của tâm hồn trong cuộc sống Hương Nguyên nhé !
http://a9.vietbao.vn/images/vi902/2011/1/22007372-20110125083139_HoaTet3.jpg
Buồn nhưng chẳng làm được gì anh ạ. Nước Việt mình rồi sẽ về đâu? Ai sẽ là người có thể kết nối những trái tim biết đau khi mất dần biển đảo để tạo nên sức mạnh
Trả lờiXóaEm.hôm trước anh có sang nhà em chưa kịp để lại lời còm
Xóacho một entry (bài mượn về) khi trở qua thì bài ấy đã khép lại
Đôi khi con người sống phải chấp nhận trong câm lặng những
điều hết sức phi lý về chuyện quê hương,đất nước hay là chuyện
con người sống đối xử với nhau như giữa chốn rừng rú,hoang dã
chỉ vì họ nắm trong tay quyền lực.Ai cũng biết và ai cũng thấy nhưng
làm gì đây ?
Sự khốn nạn đè nặng lên những cuộc đời và bắt họ phải im lặng
vì khi nói ra thì tai họa sẽ ập tới.Chúng ta đang sống trong một đất
nước mà tai họa gây ra bởi nhưng kẻ ngu dốt giống như một định
mệnh.
Chúc em đêm an lành Hoài Niệm nhé !
http://farm9.staticflickr.com/8011/7620715436_99157f6760.jpg
Không đề với nhiều suy tư.Chia sẻ nhé
Trả lờiXóaMƠ
Thắp nến lên nhìn lại ước mơ
Vòng quay khói thuốc mắt dâng mờ
Thiên đường hứa hẹn chừ bay mất
Bóng tối bay qua lắm dật dờ
Bể nọ bao thời đau gió bão
Dâu kia mấy thuờ khổ mắt chờ
Tâm tư hằn vết muôn gian dối
Đốt đuốc soi lòng lại thấy mơ!!!
GM.Nguyễn Đình Diệm
Bình mình đã khép lâu rồi
XóaAi còn ngồi đó trên đồi hoang vu
Nước mắt rơi mặn lời ru
Mấy ngàn năm nghẹn âm u mặt trời.
Cảm ơn anh ghé thăm và chia sẻ cùng D.
bài thơ nơi đây.
Chúc anh nhiều niềm vui anh nhé.Thân mến
http://images.citinews.net/Images/content/2013/9/20/-ca-nam-tren-thot-_240x180.jpg
Việt Nam mất đảo Hoàng Sa
Trả lờiXóaĐau lòng con cháu, ông cha ngậm ngùi!
Thế hệ ta,
Nợ Tổ quốc quá nhiều rồi...
Bạch Đằng sóng vỗ, Ngọc Hồi trống khua...
Lòng yêu đất nước, đâu để đùa! Còn một ai đó xin thưa: "..."
Núi là xương, sông là máu...
Hiểu chưa hỡi người?
.....
Ôi! Buồn quá!
Mất Hoàng Sa
XóaMỗi ngày trôi qua
Như một ngày ác mộng
Sông núi thiêng liêng gầy dựng mấy ngàn năm
Nay đau xót biết bao nhiêu cho Tổ Quốc
Tội lỗi nầy làm sao chuộc lại với Tiền Nhân ?
Người nằm xuống xã thân vì nòi giống
Hồn có nghẹn ngào không thể đầu thai ?
Nước mắt nào còn chảy mãi tới mai sau
Và chúng ta còn mãi đó lòng đau ?
...
http://img.tintuc.vietgiaitri.com/2012/6/3/bach-dang-giang-sap-chay-vao-game-online-viet-a801f5.jpg
Duy! rất lâu rồi, hôm nay NL mới vào trang để đọc thơ của Duy. bài thơ nầy rất ấn tượng đó Duy à.
Trả lờiXóaChúc Duy những tháng ngày kế tiếp luôn vui, khỏe va 2vie6t1 những bài thơ thật hay, thật là ý nghĩa.
Cảm ơn NL thật nhiều vì đã ghé lại thăm D.
Xóavà cùng chia sẻ với D.bài thơ nơi đây
D.rất là vui vì dù có những bận rộn nhưng
NL vẫn ghé lại ngôi nhà nhỏ của D.
Thật là xúc động.
Chúc bạn và gia đình luôn dồi dào sức khỏe
và thật nhiều hạnh phúc NL nhé.Thân mến
http://imgt.taimienphi.vn/cf/images/dhn/2013/12/hinh-nen-desktop-full-hd-3.jpg