Mùa Đông
Bài Thơ Mùa Đông
Em toả diệp lục
Hôn lên nụ hồng chớm nở
Khi mùa đông ngang trái đến bên hiên
Còn ở bến sông hồ tim ai nấc nghẹn
Biết chạy đâu vòng phai úa trời xanh

Khi đời người như cơn gió mong manh
Đất nước mình là bài thơ không dấu
Nung nấu hoài định mệnh với tai ương
Mấy ngàn năm rồi
Thăng trầm chưa qua hết

Rồi tất cả
Chỉ là mộng mị
Là vu vơ hò hẹn với muôn năm
Nắng đã tắt bên kia ngày tháng cũ
Trên nhánh phôi pha
Như một giấc mơ qua.
20/10/2013