
Khép lại cửa một ngày trôi
Phố xuân muộn trên đôi vai đầy nắng
Chiều đã quên dấu chân thời xa vắng
Cơn gió thổi nhoà niềm tâm sự chưa tan
Vài sợi nhớ mong manh phai dần như cổ tích
Buồn từng giọt lấp lánh rơi
Rơi đến tàn đêm
Ướt đẫm một cung đàn
Chiều qua phố một mình khi mùa xuân vừa nhạt
Nghe vẳng lại bài ca theo gió thoảng tự phương nào
Lòng khắc khoải giữa thời gian thầm lặng chảy
Chở theo trái tim mòn về phía hư không .
03/03/2015