
Mưa rơi vá lại vết rách ngày xanh
Những giọt quá khứ long lanh xa cách
Ướt đầm đìa khát vọng của trần gian
Em đi qua mùa đông
Em đi qua dòng sông
Mùa đông lạnh
Và dòng sông vẫn chảy
Nước sông chở giá rét trôi ra biển lớn
Để lại những nỗi buồn lặng câm hiu quạnh
Nằm lại giữa những hồn đau niềm bất hạnh
Những nỗi buồn gậm nhấm giấc mơ đêm
Những đêm dài cài hoa lên môi ngàn tiếc nuối
Những môi người không còn nói yêu nhau
Mùa đông tiễn đưa người xa tôi
Núi rừng rưng rưng từng tan vỡ
Phố phường huyên náo nỗi bơ vơ
Biển dâng cao sóng vỗ hững hờ
Mưa rớt ngập bãi bờ hoang vắng
Biết bao giờ ánh nắng xưa soi lại
Một thoáng dịu dàng
Sưởi ấm cõi lòng nhau ?
11h15 16/12/2014