Không đề cho tháng tư
Đêm xuống màu tháng tư
rượu say nửa mê nửa tỉnh
Bật nắp chai
ba mươi tám năm
Vệt khói sương hiện về mờ ảo
chớp loé chiêm bao
mảnh vụn thời gian ngơ ngẩn tim đau
Những kẻ xa nhau
nửa vòng trái đất
hơn nửa đời người
thăm thẳm sống không nhau.
Nửa kiếp người không gần nhau
cơn đau dài hơn giông bão thổi qua xứ sở
Trí nhớ khoét sâu thêm bất tận nỗi sầu
kỷ niệm trơ xương xám ngắc
Ngơ ngác buồn từng chiều xa lắc
ta vẫn còn là ta
giữa trời đất bao la
giữa ước mơ tàn tạ
mùa theo mùa sông cứ chảy lê thê.
Lê thê sông cứ chảy theo mùa
bật nắp chai
lục bình cuốn phăng ngày tháng
xé lòng từng mảnh vỡ ngây thơ
ba mươi tám năm gầy guộc một cuộc tình
hai bàn tay nắm một nhúm hư không
gieo xuống đất hạt nẩy mầm cay đắng.
Về lại đây
đất nước nầy
trời quá khứ giăng đầy mây trắng
gót lãng du xốn xang chiều quê cũ
trái tim rưng rưng sợi tóc bạc mùa thu
Em bây giờ bến thời gian cô độc
Anh như xưa đêm thắp nến lẻ loi
Chiều gặp lại ngậm ngùi cay mắt đỏ
ở bên nhau nghe vò võ giấc mơ
hoàng hôn lạnh gió đùa cỏ úa
hạt nắng mềm tê tái dấu chân chim
soi sầu muộn tim run nghìn nuối tiếc.
Ôi! nắng mưa sao trĩu nặng kiếp người
lần đưa tiễn là tình xa vĩnh viễn
Nửa vòng ngăn cách nầy mù mịt một đại dương
rồi gặp lại yêu thương xưa ngàn năm mất dấu
Đã qua mau thời xanh mộng bên nhau
đời bất chợt biến thành sa mạc
Ta mất nhau tình gào cơn thất lạc
còn gì đâu mùa phiêu bạt xót xa.
Rồi sáng nay
quá khứ tháng tư
quay trở lại
bật nắp chai
ba mươi tám năm
đồng hồ cát chảy
dòng sông buồn
khuất lấp một đời nhau.
15/04/2013