Không đề tháng tư
Tháng tư mở cửa
bữa tiệc quá khứ đã tàn
ly rượu rổng không
dưới đáy chỉ còn đầy kín
những nỗi buồn
Trên bàn thừa lại
những cơn say quên lãng
những hồi tưởng xanh rêu
được đóng lại thành từng gói nhỏ
anh sẽ gởi cho em
theo đường bay
của lủ hải âu gãy cánh
khi biển hát bâng quơ
bằng lượn sóng bạc đầu.
(hình trên mạng)
Tháng tư mở cửa
hải trình xuyên thái bình dương
phận người nhấp nhô
nụ cười khô theo đường kinh tuyến
dĩ vãng đã thôi bềnh bồng lưu luyến
những giọt nước mắt không còn mặn giữa biển xanh.
Anh tìm em
lẫn lộn nơi chân trời định mệnh
lần cuối cầm bàn tay có đường chỉ chia ly
hy vọng gặp nhau bay theo làn mây xám
lãng đãng hững hờ như chuyện viễn vông
Và từ đó anh hiểu được rằng:
đời người chỉ là giấc chiêm bao ngũ sắc
yêu thương nhau là chạm tới đỉnh khổ đau
những hẹn hò trăm năm chỉ là mộng ảo
vì cuối con đường ai cũng cô độc ra đi.
Rồi chiều nay
tháng tư quay lại
vương vấn xa xưa
đã héo úa lâu rồi
kỷ niệm cũ
nhiều năm dài mờ nhạt
lãng quên đầy lên
cao như những tầng mây.
Đêm nay say
mặc cho trời cao đất thấp
độc ẩm một mình anh hát với vầng trăng
bài hát cũ gọi niềm đau trở lại
Anh nghe hồn mình
tan nát vẫn như xưa.
11h đêm 01/04/2013