Lời Đàn
( tưởng niệm cố nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn)
Mười hai mùa hạ trầm mặc trôi qua
ngày anh nhẹ bước đi xa
Tôi lặng lẽ như tơ chùng,long phím
gom dĩ vãng,một mình mong tìm kiếm
giấc mơ ngày có anh đã vĩnh viễn chìm sâu
Nhớ ngày đó
bên anh cùng bè bạn
âm thanh tôi trổi lên giữa chiều mơ
nốt nhạc gọi mây về bên hạ trắng
địa đàng reo dịu dàng kiếp du ca
Như bước lại gót giày đêm ly loạn
nghe đạn bay súng nổ giữa quê hương
Khóc phận da vàng chìm đắm thê lương
giọt nước mắt đầm đìa trong tủi hận.
Tôi hồi tưởng đất nước thời điêu linh
nhạc của anh chia sẻ vạn nỗi niềm
hỏa châu rọi sáng từng mùa chinh chiến
Ôi! mỏi vó ngựa hồng
bài hát xưa đem biệt ly vào trận mạc
ngọn gió nào mang bè bạn ra đi.
( hình trên mạng)
Rồi tất cả cũng trôi vào quá khứ
chiến tranh tàn dẫu còn lại những vết thương
thanh bình đến,lại trời xanh,mây trắng
những con đường hoa nở của tình yêu
hy vọng nẩy mầm trên nắng mới quê hương
người việt nam ba miền đã nối vòng tay lớn.

(hình trên mạng)
Anh lại say gởi tình lên nốt nhạc
từng bài ca ngọt thêm đóa tương tư
mang theo hồn thơ chất đầy trời phiêu lãng
tưởng như đời người lấp lánh mãi ngày vui.

Hôm anh đi trời ngậm ngùi buồn bã
như khóc thầm cho một kiếp tài hoa
ai ngờ đâu lời bài ca ngày trước:
"...Một lần nằm mơ,tôi thấy tôi qua đời.*"

Tôi ở lại cô đơn như cây đàn gỗ mục
vắng vòng tay ôm
không anh ngồi uống rượu dưới trăng
Tôi nhớ anh
người nghệ sĩ đã ra đi thầm lặng
khi để lại cho đời
bao cung bậc thiết tha
nghìn xúc cảm mai sau
còn lung linh huyền ảo
trong ly cà phê đắng nào
nơi quán vắng
một chiều mưa.
01/04/2013
* lời bài ca : Bên đời hiu quạnh.
Của cố nhạc sĩ : Trịnh công Sơn