" Em lang thang suốt một cuộc đời Lạnh như mùa đông vô tình như gió Vẫn rải lông ngỗng bằng lá thu rực đỏ Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay!" (TN)
Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013
Cõi xưa
Tình một cõi xưa
Vũ vô kềm tỏa năng lưu khách
Sắc bất ba đào dị nịch nhân
(cổ thi)
Tôi đọc thơ người xưa
giữa một chiều mưa
ngập lối cuối thu
Nghe chạnh lòng
giấc mơ nào đã cũ
Bao lâu rồi ?
Mây lơ lững trôi về nơi vô định
Đêm dài qua
Tròn khuyết những vầng trăng
Ôi ! trăng của ngàn xưa
soi mãi tới ngàn sau
soi lặng lẽ lên niềm đau nhân thế
soi lên trăm năm gió thoảng kiếp người
bên nụ cười phảng phất tháng ngày xa.
Em tinh khôi hôm nào gặp gỡ
Tình sớm mai chất ngất niềm vui
Chung rượu nhạt sao ngập tràn ấm áp
Ta quên đời chưa cạn vết thương sâu.
Rồi yêu dấu sẽ tan vào dâu bể
Áo cũ buồn vương
trĩu nặng bước quay về
khi thời gian chở người theo trăm hướng
Hội ngộ nào cũng hò hẹn chia ly
Tìm đâu em tiếng tơ sầu nghiêng ngả
Một đêm dài thao thức ngắm mây trôi.
02/10/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
EMT sang thăm bạn , chu1cba5n luôn vui nhé !
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã ghé thăm nhà.
XóaChúc EMT luôn có nhiều niềm vui nhé!