" Em lang thang suốt một cuộc đời Lạnh như mùa đông vô tình như gió Vẫn rải lông ngỗng bằng lá thu rực đỏ Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay!" (TN)
Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013
Vùng ánh sáng
Những mùa xa
Thắp đi em
ngọn nến không màu
soi biển vắng
gọi trùng dương dậy sóng
Khát vọng lân tinh
nhung nhớ cuộc tình buồn
Ngày định mệnh
chia đều chua cay
cho hai đứa.
Tình yêu xưa
mưa nguồn chớp bể
thân phận người
chìm nổi gian nan
Anh đã đến
ngọn hải đăng lạnh buốt
rồi quay về
mang nuối tiếc đầy tim
phía sau lưng
là trần gian ngọt lịm
giấc mộng dài
như sương khói bay qua.
Ngày sau nữa
khi nến gầy lụn bấc
thắp nhé em
ánh sáng những mùa xa.
23/01/2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaChiều dần xuống
Xóaánh tà dương mờ nhạt
Kỷ niệm nào
theo dòng chảy vào tim
Dấu chân em
trên đường đê đất mịn
Thuở học trò
mình sánh bước chung đôi
Dấu yêu xưa
sao em nỡ quên rồi
Để nuối tiếc
trăm năm tình dang dở
EMT chúc bạn luôn an vui nhé !
Thật là vui khi EMT đã dến thăm và để lại bài thơ chia sẻ nơi nầy.
XóaChúc bạn cuối tuần có nhiều niêm vui,mến
Biển mênh mông
Trả lờiXóaNhư lòng em xa thẳm
Ánh đèn đêm
Như tim thức trong em
Toả vui buồn
Của cuộc tình mơn man
Lúc sóng êm
Lúc gầm gào biển động
Cảm ơn bạn TML đã ghé qua và chia sẻ.
XóaĐầu tuần chúc bạn nhiều thắng lợi,mến