(tặng DC)
Trố mắt khói
lời nói thành móng vuốt
Cào rách biển dâu
giác ngộ một chữ tình
Chuốt nhọn nỗi nhớ thinh không
Mộng chém khơi đá nát
Ba chiều ái ân
nước mắt chảy từng dòng.
Năm tháng cầm trên tay
nỗi buồn khêu qua lửa ngọn
Khô rồi giấc mơ yêu vấn vương đến nát tan
Trái tim đắng đầy dấu răng quên lãng
Cắn ngập sầu đến vô tận thuở xưa xa
rụng cành xanh rung tím môi rực đỏ
Chẻ mặt trời ra gói lại nghìn mảnh nhỏ
Em chạy băng qua thời mộng mị vàng son .
Đầy lên niềm lặng câm nụ hôn nuối tiếc
đá khóc thiên thu dịu ngọt phía dỗi hờn
kỷ niệm ru nghiêng chiều ngây thơ gương soi tóc
Góc một mình
Anh thờ thẩn dưới trăng khuya.
19/01/2012
Có lẽ, không điều gì có thể gây xúc động cho em bằng một tấm lòng!
Trả lờiXóaCảm ơn anh, em chỉ biết nói thế này!
E mang về nàh em nhé, anh!
Mon qua chua dung qua nhieu tinh cam phai ko Du?
XóaDạ, rất là nhiều và em của chị bỗng nhiên lúng túng :)
XóaThật là xúc động thật nhiều,khi đọc những nguồn khích lệ của hai chị em từ nơi đây,anh cũng không biết nói gì hơn những điều vừa nói ở trên,khi được chia sẻ
Xóachân tình như vậy.(Em cứ mang về tự nhiên nhé Du,anh có lỗi là hồi âm hơi muộn)
Chúc hai chị em luôn có nhiều niềm vui nhé!
Đêm ấm áp nhé anh!
Trả lờiXóaĐêm thật an lành em nhé!
XóaThụy không hiểu bài thơ này, chỉ thấy nó cồn cào và đau đớn ...
Trả lờiXóaCảm ơn Thuỵ ghé thăm anh.
Trả lờiXóaCó khi em thấy nó cồn cào và đau
đớn, là em đã hiểu được điều mà bài
thơ muốn nói ra đó.
Chiều vui Thuỵ mến nhé !