666

12345

12345

333

TỪ KHÔNG ThÂN ÁI MẾN CHÀO CÁC BẠN
Hiển thị các bài đăng có nhãn cõi xưa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn cõi xưa. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 22 tháng 7, 2020

Không Thể Níu Lại Thời Gian




persistanceofmemory hashtag on Twitter




Khi chúng ta đến đây
Mọi thứ đã được an bày
Thời gian quay 
bằng bánh răng cưa mặt trời
Chưa bao giờ dừng lại

mấy ngàn năm
mấy triệu năm
Ai biết được
từ vô lượng kiếp

Chúng ta không nói được với nhau
về thời gian mình đã sống

khi mà bao nhiêu bình yên
Chỉ còn lại chút mong manh

Khi mà lớn lên
bọn trẻ nhỏ sẽ học từ chúng ta
sự câm lặng miệt mài
vì lời nói sẽ mang tới mầm tai họa

Chúng ta giữ cho lòng mình
niềm hy vọng của tro tàn
và bao nhiêu sám hối của thời quá vãng

Ôi ! non nước nầy
có còn gì cho nhau
ngoài những thế kỷ 
đi hoang sau mùa máu đổ

Dù muốn níu lại thời gian
nhưng ngày tháng cứ trôi đi
không hề dừng lại
để lại trên ngọn cỏ phất phơ
niềm chua xót gọi tên nhau

                                                22/07/2020



                                    




Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2020

Em Đem Về Lại Khói Hôm Xưa





Hình ảnh về thuốc lá, khói thuốc nghệ thuật đẹp


Gió ngày xưa đã mang giọt mưa
hôm nào quay trở lại
Làm cho chân trời buồn
mát vội chút nhớ nhung

khung cửa nhỏ có ai về gõ nhẹ
Âm thanh vang khe khẽ 
những ngày xa

Hoa vẫn nở
ngày trôi theo hơi thở
từng hôm xưa
mưa nắng đời phai

Em trở lại
Đem theo chút khói
tỏa âm thầm
trong nắng mênh mông

bên kia sông
từng nỗi buồn vẫn chảy
Ướt cả muôn trùng
Ướt cả mai sau...

                                       23h 53  20/06/2020


                                 

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2020

Cho Ngày Cuối Tháng Tư






TÁI TẠO HÌNH ẢNH SÀI GÒN XƯA VỚI NHỮNG CHIẾC ÁO DÀI THA THƯỚT





Em có trở về quê hương mình ?

Sau cuộc bể dâu đá mòn sông cạn
Với trái tim vỡ trong nỗi buồn vô hạn
Với ký ức còn nguyên niềm thương nhớ
Tưởng đã phai màu theo mái tóc xanh

Bốn mươi lăm năm đã qua nhanh
Thời gian có làm cho lành lại vết thương
Làm cho em nguôi ngoai bao nhiêu sầu muộn
Một đời người giữa giông bão triền miên ?

Em có trở về quê hương mình ?

Bước đi âm thầm nơi phố phường xưa
Nghe tất cả chìm sâu vào quá khứ
Một quá khứ nát tan không sao hàn gắn
Nghe giữa hồn ngập cay đắng xót xa

khi ngày tháng trôi đi không dừng lại
Ta còn gì ngoài những đớn đau
Ta còn gì từ buổi mất nhau
Ngoài từng đêm dài thao thức xanh xao ?


                                                                  30/04/2020


                    

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2020

Ngày Của Tháng Giêng Năm Xưa




Hình ảnh có liên quan


Ở đâu đây mùa xuân trở lại
Đường ra biển mùa nầy 
trời trắng mây bay
Tháng giêng lại 
Và ngày xưa trở lại
Bốn mươi sáu năm
Dù cho thời gian 
vẫn lặng lẽ trôi qua

Vẫn còn vọng lại 
nỗi oán hờn trong gió thoảng
Những âm thanh cuồng nộ giữa trời xanh
Khi Các anh lao vào cuộc chiến
từng dòng máu cuộn trào
Ướt đẫm biển quê hương

Và sớm nay trong niềm thương,nỗi nhớ
Muôn nghìn trái tim hướng về phía Hoàng sa 
thắp lên những nén hương 
Với bao nhiêu niềm xúc động
rưng rưng miền gió lộng

Các Anh vẫn còn đây
Vẫn băng qua những hải trình đầy máu
Vẫn hiên ngang đi,về giữa trăm năm giông bão
Những Anh Hùng chết vì quê hương
Sẽ còn sống mãi với núi sông.
   
                                                19/01/2020


                                 
                               

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

Em Có Về Lại Phố Xưa ?






Kết quả hình ảnh cho hình ảnh sài gòn xưa


Em có về lại phố xưa ?
Đi dưới nắng ban trưa
Mà nghe lòng ngập đầy mưa gió 

Mấy mươi năm
cái chớp mắt hôm qua
những con đường thân quen
Nay đã thành xa lạ

Em có về lại phố xưa ?
Bước lặng lẽ trên khu phố cũ
Nghe trí nhớ bụi mờ che phủ
Từng lớp lớp thời gian ru ngủ niềm đau

Và gặp lại đâu đây một chút xanh xao
những hồi tưởng rong rêu năm tháng
những kỷ niệm chưa tan theo mùa quá vãng
còn thao thức trong đêm gõ cửa tim nhau

Em có về lại phố xưa ?

                                                12/12/2019


                         

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2019

Sinh Nhật Tôi Và Ngọn Nến Ngày Xưa






Hình ảnh có liên quan


Đêm xuống đầy sao
Tôi thắp nến soi vào quá khứ
Ngọn nến buồn buồn như ngày tháng đã qua
Ánh sáng vàng vọt  le lói cùng bóng tối
Lung linh xa xăm tưởng có đến mấy nghìn năm

Và tất cả trầm kha từng nỗi nhớ
Những giấc mơ từ bao giờ
Chỉ còn lại đâu đây
mây khói lãng quên

Khi đời người 
như cánh chim bay trong gió cuốn
Có khi nào ta gặp lại chiếc nôi xưa
với tia chớp của luân hồi huyền ảo
Cũng là ngày mở ra một vòm trời bát ngát 

giữa cuộc trần gian
Tràn ngập buồn vui
Vang vọng tiếng khóc,cười
Mùa hạnh phúc chan hòa cùng nước mắt
Những miền nắng,mưa hiu hắt của chiêm bao

Rồi đêm nay giữa cơn say 
niềm hoài nhớ mênh mông

Tôi thắp nến một mình bên biển vắng
Níu lại phút giây xưa 
đã hóa thành mây trắng
Đang âm thầm bay đi 
về phía hư không.

                                           17/11/2019




                                



Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019

Ngày Cuối Tháng Tư




Kết quả hình ảnh cho máy bay airline hinh anh


Tưởng tháng tư vừa mới hôm qua
nào ngờ cơn mộng du đã chở đi
hơn nửa kiếp người
băng ngang mấy tầng vực thẳm

bốn mươi bốn năm 
những nụ cười chất ngất điêu linh
trên từng tia chớp của những bình minh 
ánh sáng buồn vội vàng hắt qua những canh khuya

Em ra đi 
đem theo dòng nước mắt 
của bao nhiêu trời giông bão
Trái tim trong veo ngày xưa 
chỉ còn đầy mưa reo trong bóng tối nghẹn ngào

Nay trở lại thấy mai đào hấp hối
sợi tóc mùa thu che kín bao hy vọng ngày xanh
Bước trên phố như đi giữa thành quách cổ
khi cuộc vui của đời người loang lổ từng đêm

Khi chiếc lá mùa chiêm bao rụng xuống 
nấm mộ hoang vu còn lãng đãng khói sương...


                                      30/04/2019

                              

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

Tháng Tư Từ những Ngày Xưa




Kết quả hình ảnh cho hình ảnh phố sai gon xưa




Em còn nhớ phố
Ngày xưa 
với nắng ban trưa soi thầm
lên từng giọt mưa rơi lặng lẽ

những tháng ngày khe khẽ trôi qua
những tháng ngày chưa biết xót xa
cuộc chia biệt nghìn đời trong nước mắt

Nay trở lại nụ cười ngậm ngùi hiu hắt

Bốn mươi bốn năm mòn mỏi tìm nhau
Đèn phố cũ nhuộm niềm đau đêm thế kỷ
Những con đường thênh thang nỗi nhớ biệt ly

Và những người ra đi
Không bao giờ trở lại
Để mai sau 
còn bên nhau
kể lể chuyện nước non

Những trái tim son
tan tành cùng ảo tưởng
Mùa sương mù 
Giăng ngập cả quê hương.

                                                 11/04/2018


                         


Thứ Sáu, 19 tháng 1, 2018

Tháng Giêng Nhớ Năm Xưa







Hình ảnh có liên quan



Tháng giêng ngày nầy năm xưa
Biển đông chưa ngừng dậy sóng
Âm thanh cuộc chiến vọng về từ ký ức
Bốn mươi bốn năm
Ầm vang từ khắp chốn xa xăm
cuồng lưu dâng lên nỗi căm thù xé rách trời xanh

Các anh đi thanh thản vào biên niên sử Việt
Từng tuổi tên người thắp sáng lại mấy ngàn năm
Khi thời gian âm thầm chảy trôi qua đảo vắng
Hoàng Sa sớm nay mây trắng có bay ngang ?

Khi quê hương của tiền nhân
Còn nằm trong tay quân cướp nước 
Ngày nầy năm xưa gợi nhớ một niềm đau.

                                                    19/01/2018


                
                                  






Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

Ngày Tháng Cũ Đã Về Đâu ?






Hình ảnh có liên quan



Đã về đâu bao nhiêu ngày tháng cũ
Đã về phương nào hàng liễu rủ năm xưa
Và sẽ về đâu nữa những đời người giữa nắng mưa
Với ký ức còn chưa phai theo gió cuốn

Một hôm nào tưởng chừng đã xa xăm
một hôm nào tưởng như đã trăm năm
Từng ngày vui đã âm thầm trôi về miền xa thẳm
Trên từng vết lăn trầm của những lãng quên

Đêm nay lại một mình lặng im trước biển
Lại thắp nến bên tiếng sóng vỗ triền miên
Tôi hồi tưởng từng mùa xưa đã qua xa lắc
Để lại nỗi buồn gọi cửa giấc chiêm bao

Ôi ! giấc chiêm bao của một đời người
Thấp thoáng muôn trùng chất ngất cơn mê
Những khắc khoải chập chùng bao dâu bể
Đã về đâu rồi ngày tháng của xa xưa 

Đã về đâu rồi ngày tháng thuở ban sơ ?

                                                  17/11/2017


                                        
                             

Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

Ký Ức Một Vầng Trăng







    Hình ảnh có liên quan



  Rồi tôi lại
 ngồi đây 
 nhớ những ngày thơ ngây
 Chỉ còn nhạt nhòa 
 nơi ký ức
 Vầng trăng buồn 
 thổn thức cuối trời khuya

                Có con đường nào 
                cho tôi trở về 
                miền hoa bướm cũ
                Rong chơi lại một mùa thu cổ tích
                hát những ca khúc hồn nhiên 
                Khi đời chưa triền miên
                tràn ngập bão giông ?

 Và đêm nay
 Vầng trăng thu 
 lại soi sáng mênh mông
 Như nhắc nhở
 từng khoảnh khắc ấu thơ qua rất vội
 trong âm thầm cơn gió bay xa
 mang theo mãi trầm kha niềm nhớ
 Dù ngày cũ đã xa xăm mờ khuất
 Nhưng vẫn còn ở trong tôi
 bao nhiêu niềm bồi hồi 
 vương vấn mãi không thôi.

                                                       04/10/2017



              
                                       

                                         
                 
              
                


Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2017

Tháng Chín Ngày Xưa




                                                          Tặng: SN.LTHN


Kết quả hình ảnh cho hình ảnh hoa cúc vàng mùa thu



Và sớm nay
Theo gió mùa thu
ngày xưa quay lại
Tháng chín đem về cho em
ký ức một niềm vui

Khi ngày tháng cũ mênh mông
đã âm thầm lùi vào quá khứ
Chìm đến tận cõi nào 
thấp thoáng những nhớ,quên 

Và đêm nay 
Đêm của mấy mươi năm về trước
Có ánh sao tình cờ bay lướt xuống trần gian
Vì nhớ cung đàn hay tương tư tiếng nhạc
Từ tiền kiếp nào em đã đến nơi đây

Giữa khói mây đêm
thời gian êm đềm
tan đi như gió thoảng
anh gởi tới em đóa hoa cúc vàng
Và ngọn nến lung linh
Với lời chúc 
một bình minh tuổi mới
Có niềm vui 
bừng sáng mãi trong tim.

                                                  23/09/2017


                       



Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Tháng Tư Trầm Kha Nỗi Nhớ







Tháng tư 
Áo tiểu thư 
theo gió bay đi khắp năm châu,bốn biển
Để mùa hạ còn non nhắc lại chuyện nhớ,quên

Những ngày tháng lênh đênh
cuộc chia phôi ngậm ngùi không kỳ hạn
giữa sóng gió chập chùng
vùng bình yên đã tan biến về đâu ?

Rồi ta gặp 
bàng hoàng như giấc mộng
chiều hạ tan hoang trôi theo những dòng sông
bầy ve nhỏ cõng trên lưng gầy nỗi buồn phượng đỏ
Than khóc trên đồi tràn ngập cỏ khô
như thầm gọi ngày xưa mây trắng
trôi lang thang mất biệt giữa ngàn khơi

Tháng tư
Em trở về từ xứ sở xa xôi
Đi trên quê hương giữa tả tơi nắng cháy
Áo tiểu thư úa nhàu triền sông chảy
trăm nẻo đường đời ngầu đục bến tiễn đưa.

Về lại đây
Đi giữa đất nước mình
Nghe những bình minh thét gào nuối tiếc
Bao nhiêu vỡ tan đã chở về đâu mắt biếc ?
Khi ngày tháng vương mang nỗi nhớ trầm kha

Rồi em sẽ ra đi
Đem theo niềm đau biệt ly
rời xa miền đất đã một thời
chất chứa vô vàn kỷ niệm
Bước chân ngày mai 
dấn thân giữa mùa giông bão
Và tình yêu quê hương nầy
sẽ còn mãi làm quặn thắt trái tim em.

                                           30/04/2016


                   






Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

Tháng Tư Một Chút Thôi





Tháng tư một chút trầm ngâm
Trên cánh con chim sắt bay về đất nước
Em âm thầm lướt qua ký ức xa xăm
Vầng trán đăm chiêu
Đôi mắt chiều nay
gặp lại quê hương
vấn vương từ bao nhiêu mùa cách biệt
Bốn mươi mốt năm 
Nơi xứ lạ
Em ôm lấy những nụ cười lạnh buốt xương,da

Tháng tư
chốn cũ hôm nào
Kỷ niệm tưởng đã quên
và tuổi tên những con đường
nhạt nhòa tận cùng trí nhớ
Thời ngây thơ tan theo những bão giông
và những thân yêu còn,mất
Nửa vòng trái đất nầy
Mù mịt 
Hư Không
Cát,bụi
Cuộc vui nào
Đã khép lại một ngày xưa ?

                                           15/04/2016

                  










Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

Tháng Tư Trở Lại











Tháng tư quay lại
theo vòng xoay qua phố 
Bốn mươi mốt năm
Tưởng hạt bụi lặng câm đã vùi quên 
Những nụ cười đã lành đi vết sẹo
giữa trăm nghìn dâu bể đổi thay
hàng cây nhỏ lớn lên trổ cành ngang,dọc
giữa phố phường xưa che khuất lối ngày xưa

Em về lại đôi lần
đi qua đêm của phố
sợi tóc mềm ký ức nặng nhớ thương
Sầu theo gió muôn phương thổi lại
Chân bước giữa quê hương mà như lạc nơi đâu
Ừ ! còn đâu nữa người xưa cảnh cũ ?

Bốn mươi mốt năm rồi
ngày tháng cứ trôi xuôi
buồn vui cũ mờ tan theo sương khói
Biết nói gì cho vơi những ưu tư
qua phố nhỏ ngậm ngùi bao nỗi nhớ
Nghe đêm trở mình 
Nghiêng bóng xuống niềm đau.

                                            04/04/2016

               




Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

Hồi Tưởng Năm Xưa










Im lặng thời gian
im lặng đất trời
im lặng biển xanh
im lặng từng nhánh sông dài
im lặng nguy nga những đền đài tưởng nhớ
Một phần quê hương khắc khoải giữa tai ương

Những tấm gương tiền nhân mờ ảo giữa khói sương
Nhưng hào quang vẫn chói lòa giữa đường bay mây trắng
Sáng hôm nay nắng lung linh chiếu xuống Hoàng Sa
Và hoa vẫn nở từng cánh ngậm ngùi vàng thương nhớ

Bốn mươi hai năm
tưởng như âm thầm sống lại
Cuộc thư hùng đẫm máu giữa biển đông
Các anh vẫn sống 
dù bao lần giông bão đã đi qua
Tình yêu nước vẫn nồng nàn trước mùa đông băng giá

Sáng hôm nay  
tôi rưng rưng 
thắp hương trầm trước biển
Giữa vô hình,vô thinh,vô ảnh
Ngưỡng vọng tới các anh
Những người Anh Hùng bất tử với non sông.

                                              19/01/2016








Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Đêm Về Phố








                        






                   Hôm về phố 
                 Đêm dài không tưởng tượng
                 Những con đường 
                 Vàng võ ánh đèn khuya
                 Hàng cây nhỏ 
                 Ngày xưa nay đã lớn
                 Ngả tư mờ sương 
                 Ngả sáu cũng mù sương

                 Ngồi xuống đó
                 Vĩa hè đầy gió thổi
                 Vài chiếc lá rơi buồn
                 Trong lặng lẽ chơi vơi

                 Phố đã ngủ yên rồi
                 Hay còn thao thức với tôi ?

                Bạn bè cũ giờ lưu lạc nơi đâu
                Và em yêu có còn mắt biếc ?
                Tuổi thơ trôi theo những mùa tha thiết
                Nhớ hay quên góc phố những ngày xưa
                Bao nhiêu năm dài
                Trời trút xuống nắng mưa
                Cho đời người cũng thành ngả ba,ngả bảy

                Đêm về phố
                Tưởng đêm không dài như thế
                Đi âm thầm giữa ký ức hôn mê
                Tay chạm khẽ chút ngậm ngùi thương nhớ
                Nghe hồn mình từng mảnh vỡ tan.

                                             06h 24/11/2014




                
                
                
                

                 
                 

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Sinh Nhật Tôi Với Mùa Đông








 

         


 


          
          Thả chiếc neo xuống thời gian muôn trùng
          Những đám mây đêm xưa trở lại
          Chở theo sau mấy miền sương khói 
          Một cõi nào tràn ngập lãng quên
          
          Mở cửa dịu dàng một giấc chiêm bao
          Tiếng khóc hài nhi vọng về từ quá khứ
          Âm thanh xuyên qua mùa đông xa xứ
          Xuyên qua mấy mươi năm dài vừa tan mất trong mơ

          Rồi từ đó 

          Khi rời khỏi chiếc nôi bé nhỏ
          Tôi phiêu lưu cùng phận số của mình
          Bên dòng sông kiếp người vô định
          Sóng từng cơn vây bủa
          Quá khứ,hiện tại,tương lai
          Buồn,vui,khổ đau,hạnh phúc
          Như vạn sắc màu ảo tưởng chốn trần gian


          



          Đêm nay dưới bầu trời đêm hiu quạnh
          Tôi thắp lên ngọn nến những vì sao
          Tia chớp trên cao của ngàn năm ánh sáng
          Soi lại đoá hồn nhiên đã úa cuối hoàng hôn

          Trên chiếc bánh Sinh Nhật là bãi biển mùa đông
          Còn nguyên dấu chân con Dã tràng âm thầm se cát
          
          Giờ nầy biết em nơi bình yên nào đó 
          Có nghe cùng tôi khúc nhạc 
          Bên ngọn nến sắp tàn ?
          Lời ca buồn cho kiếp người hữu hạn 
          Mà tháng năm dài cứ mãi trôi mau 
         Kéo xa thêm những đời người 
         Không kịp đến gần nhau

         Không được một lần 

         Bàn tay nắm lấy bàn tay
        Trong cơn say của mấy mùa phiêu bạt
        Kể cho nhau nghe về những niềm đau.

                                      00h10 .17/11/2014
          
          
          
          


             
             



     

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Cõi xưa

        
  Tình một cõi xưa
                 
   Vũ  vô kềm tỏa năng lưu khách
                                    Sắc bất ba đào dị nịch nhân
                                                               (cổ thi)



Tôi đọc thơ người xưa
giữa một chiều mưa
ngập lối cuối thu
Nghe chạnh lòng
giấc mơ nào đã cũ
Bao lâu rồi ?
Mây lơ lững trôi về nơi vô định
Đêm dài qua
Tròn khuyết những vầng trăng
Ôi ! trăng của ngàn xưa
soi mãi tới ngàn sau
soi lặng lẽ lên niềm đau nhân thế
soi lên trăm năm gió thoảng kiếp người
bên nụ cười phảng phất tháng ngày xa.








Em tinh khôi hôm nào gặp gỡ
Tình sớm mai chất ngất niềm vui
Chung rượu nhạt sao ngập tràn ấm áp
Ta quên đời chưa cạn vết thương sâu.

Rồi yêu dấu sẽ tan vào dâu bể
Áo cũ buồn vương 
trĩu nặng bước quay về
khi thời gian chở người theo trăm hướng
Hội ngộ nào cũng hò hẹn chia ly
Tìm đâu em tiếng tơ sầu nghiêng ngả
Một đêm dài thao thức ngắm mây trôi.



                                      
                                       02/10/2012