Rồi ở đâu đó lưng chừng thời gian
Tháng bảy ướt mưa dịu dàng trở lại
Tôi bước đi lòng dâng lên ái ngại
khi bàn tay gầy guộc đã rời nhau
Giữa cơn đau lời thở than uất nghẹn
giọt nước mắt rơi lạnh mặt trời đen
Thời dâu bể khoét sâu nghìn cay đắng
Vì non sông còn tràn ngập điêu linh.
07/07/2018
Thơ hay, nghẹn đầy tâm trạng!
Trả lờiXóahttp://benhvienmayanhsaigon.vn/wp-content/uploads/2017/12/bi-quyet-de-co-nhung-buc-anh-trang-den-dep-an-tuong1.jpg
---
TÀN XUÂN
Trông về thăm thẳm bến đò
Còn nghe văng vẳng câu hò nôn nao
Cho tim nhức nhối nỗi đau
Lời thề xưa... chỉ một màu dối gian?
Giờ đành chia cách đôi đàng
Quay đi... ngoảnh lại... đã tàn tuổi xuân!
Hè sang, tiếng Cuốc bâng khuâng
Vô duyên nên chẳng nợ nần với nhau
Trách chi dòng nước đục ngầu
Tang thương dâu bể... để sầu ngàn thu!
dovaden2010
Còn lại đây một nỗi sầu
XóaVương trên áo cũ bên cầu mây bay
Tình xưa thấp thoáng cơn say
Để người về nhớ đêm dài trong mơ.
.
Cảm ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ cùng D.
bằng bài thơ hay và buồn như một niềm tâm sự
không nguôi.
Chúc bạn DVD luôn vui nhé !