Anh uống cạn chung rượu
Có nỗi buồn đêm tháng bảy
nghe mây trắng bay qua
chếnh choáng một cơn say
Nghiêng trời đất
nghiêng sầu vạn cổ
rót lại chưa đầy ánh mắt ngày xưa
Lời chưa nói cùng em
hay lời đã là sương khói
Vội vã tan đi đến cõi hoàng hôn
và năm tháng qua mau từ đó
Gió cứ thổi trong đêm dài bất tận
Chở theo niềm u hoài
Ta đếm bước xa nhau
Cuối đường khuya
lao xao tiếng lá vàng rơi
Âm thanh vọng về cuối miền hư ảo
kỷ niệm cũ như những vết đau
giữa trái tim loạn nhịp
khi kiếp người trôi
không đếm kịp phút giây qua.
12/07/2018
XA
Trả lờiXóaVà chiếc lá
Nhìn ta xa lạ...
Bỏ rơi ta
Bay quá trời xa...
Chỉ còn...
Ta với mình ta
Nâng ly...
Cạn rượu...
Xót xa vẫn đầy!
dovaden2010
https://3.bp.blogspot.com/-nGS-NtQEERQ/WN_TOMDxWyI/AAAAAAAAG4M/u-3pVBNNDVwQ64rIBxv2IsY07BxxzeGMwCLcB/s400/xa%2B2.jpg
Sau phút đăm chiêu
Xóachiều tan thành sương khói
không lời nói nào
đủ nói với nhau
sầu vạn cổ
còn rưng rưng tiếng khóc
ướt cả góc riêng nào
của cuộc ba sinh.
.
Cảm ơn nhiều vì bạn đã ghé thăm.
Chúc bạn luôn an lạc thân tâm.
Tháng bảy không đề
Trả lờiXóaMưa Lê thê
Người đến thăm tôi
Xóamang theo hoàng hôn tháng bảy
mưa ngập đất trời nước chảy chơi vơi
Gió hát giữa trùng khơi
tiễn những đám mây bay về đâu đó
Thả xuống phương nầy
lặng lẽ hạt mưa rơi.
.
Em đến thăm anh
XóaChiều mưa tháng bảy
Mua đổ từng hồi
Ướt đẫm hàng cây
Có giọt mưa hoang
Núp mải tóc dài
Thì thầm hỏi em chờ ai trong gió?
Em lại đến
Xóadưới cơn mưa tháng bảy
Ghé thăm nhau
khi ngày cũ trôi mau
tháng bảy cạn
như đời người hữu hạn
Sao cứ mãi ướt đầm đìa
bao cơn mưa của từng cuộc chia xa
tiễn em về
giữa dài,ngắn mưa qua
tháng bảy buồn hiu như trăm năm vời vợi
có lời nói nào cho vơi niềm tâm sự
Chút ngậm ngùi
trong gió phút hợp tan.