Tháng mười hai
Sáng nay bờ môi thời gian ấm
tháng cuối năm chợt thấy mình nhìn ngắm
mười một tháng trong gương
đứng xếp thành hàng
trên bức tường ký ức xám rêu phong
rồi tan thành chút khói không màu
bay vào mênh mông tưởng tượng
thứ hai đến chủ nhật
chủ nhật đến thứ hai
cái vòng quay không thay đổi
của những cây kim chưa rĩ sét
dẫu qua nhiều thế kỷ nhuộm trắng bể dâu
những triều đại phế hưng trong bóng tối
thời gian là kẻ công bằng duy nhất
mấy ngàn năm qua tồn tại trên vũ trụ nầy
mang bánh luân xa quay đều vĩnh viễn
băng qua mọi nẻo đường vô tận của trần gian
gởi lại những sân ga buồn
vài bình minh có những trái tim xôn xao phiền muộn
để lại ủ dột những hoàng hôn
con người chưa kịp nói yêu nhau
tháng mười hai hành lý đầy vai
lặng im ra đi cùng gió
quên lãng những thành phố gầy hiu hắt ánh trăng soi
những ngọn đèn đêm lạnh từng mùa thương nhớ
những sân khấu lộ thiên còn quay cuồng lễ hội thâu đêm
nơi mở ra từng vòm trời lạc lõng
có những niềm riêng chờ đợi một chuyến đắm tàu
Tháng mười hai đang dần cạn
trên những đỉnh đồi phất phơ mây trắng
từng tờ lịch rơi đều không kịp chạm tới giấc chiêm bao
như con thuyền buồm căng lướt nhanh vào hư ảo
chở những hẹn hò tới cõi mù sương
thời gian mở cửa mọi con tàu còn nhiều khoang trống
rước thêm ước mơ đầy hoa về ga cuối một dòng sông
Và nơi đó sẽ có ngổn ngang bao điều bối rối
những vấn vương chưa tìm ra nguồn cội
ẩn hiện mơ hồ như một giấc mơ xa
Khi tháng mười hai thấp thoáng mờ phai
như mây bay hoài giữa một cơn say
06/12/2012