" Em lang thang suốt một cuộc đời Lạnh như mùa đông vô tình như gió Vẫn rải lông ngỗng bằng lá thu rực đỏ Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay!" (TN)
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lời đưa tiễn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lời đưa tiễn. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013
Bài thơ tháng mười
Lời đưa tiễn
(tặng những người em ra đi)
Tôi đến đây
buổi sáng như muôn
ngàn buổi sáng đã trôi qua
vượt nhiều đoạn đường
không thể nhớ tên
nghe mênh mông cuộc đời
ồn ào như chợ vỡ
Chạnh lòng nhớ thời nào
Cung đình chưa điêu linh
thời nào
tình còn tinh khôi
chưa đau xót một lần
trước khi cánh cửa mở ra cuồng loạn
Khi những em gái thơ ngây
chưa kịp thành thiếu nữ
tóc chưa dài để kịp chấm ngang vai
Chưa biết yêu ai
một tình yêu vẹn nguyên hồn trinh bạch
Và những nụ hôn đầu đời giữa bát ngát quê hương
những tình tự riêng tư
đành khép lại từ đây.
Trên chuyến bay chở con cừu non
về miền xa lạ
bàn tay em vẩy chào
như muốn níu lại một quê hương
đang dần dần nhòa nhạt
giờ chỉ còn giọt nước mắt tan hoang.
Đi đi em
khi cuộc sống nầy
không cho em nhiều chọn lựa
thì lựa chọn nào
cũng đưa em tới đau thương
Xa quê hương lần nầy
là lần em chạm tới
đỉnh tai ương không có bến bờ
như vực thẳm nơi nghìn trùng cách trở
Ở nơi đó em sẽ là thiên thần gãy cánh
kẻ mộng du không có quê hương
từng chiều đến lênh đênh trong tiếng nấc
mơ lại giấc mơ
Có lược giắt trâm cài.
Thôi em nhé
tiễn đưa em lần cuối
bất hạnh nầy
không còn của riêng em
nếu một mai
nước mắt rơi thành đá
em cứ khóc cho quê hương mình
một lần cuối nghe em.
Đêm 29/10/2012
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)