Anh uống cạn nỗi buồn
đêm tháng sáu
nhìn mây trắng bay qua
Chếnh choáng cơn say
nghiêng trời đất
nghiêng sầu vạn cổ
rót lại chưa đầy ánh mắt ngày xưa
Cuối đường khuya có từng giọt mưa rơi
âm thanh ướt như vọng về từ nơi xa lắm
kỷ niệm cũ cứ âm thầm
làm cho đắm chìm quá khứ
khi kiếp người trôi
không kịp đếm phút giây qua.
06/06/2020
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa