Em đi giữa ngả ba đường
khi trời đất thành cuộc chia lìa vô tận
Cơn gió vô tình cũng làm nên mối hận can qua
Một nghìn xót xa
ướp lạnh những nấm mồ
lửa thiêu cháy khô bao nhiêu tiếng khóc
Trời Vũ Hán
lầm than hơi thở
mở cửa muôn trùng
thung lũng niềm đau
Sau tất cả
là lời người không kịp nói
vì một kiếp người
bất chợt tan mau
Còn lại đó là cuộc bất an
tràn đầy nước mắt
Thấm ướt cả tinh cầu nầy
trong một sớm mai...
29/02/2020
hay nhưng buồn quá
Trả lờiXóa