" Em lang thang suốt một cuộc đời Lạnh như mùa đông vô tình như gió Vẫn rải lông ngỗng bằng lá thu rực đỏ Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay!" (TN)
Thứ Tư, 5 tháng 2, 2014
Gió Xuân Qua
Tháng hai thơ
Gió Xuân Qua
Chén rượu xuân chưa cạn chiều hôm
Đèn cuối xóm mờ dần trong sương lạnh
Anh rót mãi nhưng tình không đầy nữa
Biết làm sao níu lại gió xuân qua ?
Khi tỉnh lại cơn mơ tròn khuyết
mùa theo nhau phiêu bạt về đâu
Em trở giấc đôi môi vừa thao thức
Có còn kịp gọi tên ai
Giữa một cơn say ?
05/02/2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Gọi tên nhau để lòng đau nhói
Trả lờiXóaMùa đã đi sương khói phôi pha
Hãy thứ tha một lần lầm lỡ
Chạm tay nhau gieo nợ ân tình
Trong những bài anh viết thường hay có nỗi nhớ về quá khứ. Quá khứ thì ko ai có thể phủ nhận nó cả nhưng ko ai sống được với nó nữa.
Hãy vui lên với những niềm vui trong cuộc sống hiện tại anh nhé. Đêm đã quá nửa rồi, anh ngủ ngon nhé!
Cảm ơn em đã ghé thăm và chia sẻ
Trả lờiXóaNgày mới chúc em nhiều niềm vui
mới, Thu Hương nhé !