" Em lang thang suốt một cuộc đời Lạnh như mùa đông vô tình như gió Vẫn rải lông ngỗng bằng lá thu rực đỏ Để nhớ đường về tìm lại một bàn tay!" (TN)
Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013
Tình tháng hai
Ngày xa cách
Em một mình
đi về phía mù sương
Ê ẩm đau bi kịch kiếp người
âm thầm nhỏ lên số phận đỏ đen
dòng nước mắt úa màu tuyệt vọng
Anh ném mặt trời
vào lãng quên tăm tối
nghe trong tim lên từng cơn hấp hối
Đêm không còn em
tình yêu hóa thành những nỗi buồn
nằm lại đó như loài chim gãy cánh
lạc mất đường bay
cất tiếng hót đau thương
Trong cô đơn
anh tìm lại mình
nơi ký ức hôm qua
cái hôm qua
đã vĩnh viễn tan thành khói
bay xa đời chúng mình
một sớm nào xưa
Còn gì đâu những rong rêu kỷ niệm
đã tan dần theo quá khứ mờ phai
Đâu những lời yêu
những nụ hôn
những tiếng cười
một thời như mộng ảo
lung linh thiên đường
tưởng mãi mãi còn nhau ?
Và chiều nay
bất chợt anh về qua phố cũ
lê bước đi nghe nỗi nhớ tràn về
Con đường lặng im
cùng hoàng hôn với gió
như nghẹn ngào
cho một giấc chiêm bao.
28/02/2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Phố cũ chiều nay trời nhạt nắng
Trả lờiXóaKỷ niệm về mặn đắng bờ môi
Thời thanh xuân đã qua rồi
Ôn từng kỷ niệm bồi hồi trong tim
Cảm ơn EMT đã ghé qua nhà và để lại
Xóanhững câu thơ chia sẻ.
Chúc bạn đêm an lành.mến