Rồi tuần hết
tháng vơi và năm cạn
Nhưng thời gian vô hạn vẫn trôi qua
tháng mười hai ung dung bay xa theo làn mây trắng
để lại phương nầy chất ngất những bâng khuâng
Vì có lần nào trong ký ức riêng anh
Em lặng lẽ ôm đàn ngồi trước biển
Nghiêng âm thanh qua miền ngơ ngác
bài ca buồn làm thất lạc mùa đông
Và chiều nay
tháng mười hai
sắp tan vào chốn không hình bóng
Nơi lộng gió êm đềm của những phôi pha
Bên thềm cũ có giấc mơ rất lạ
như nhắc lại âm thầm
Có một tháng mười hai năm nào
Đã thành nỗi nhớ chưa tan.
25/12/2016