Tôi đã đến đây
từ
vô lượng kiếp
thân
tứ đại giai không
đập nhịp tim
trong lặng im
từng phút giây
thắp lên ngọn nến buồn
có âm thanh tiếng chuông
của những mùa hữu hạn
mãi ngân vang
Mở mắt ra tôi làm quen với một vùng ánh sáng
của quê hương trùng điệp những đau thương
Quá khứ chiến tranh,đọa đày,thù hận
mê hồn trận tai ương
phủ mây đen lên nước non mình
những bình minh tang tóc vẫn chưa phai
Rồi lớn lên trước bao thời thế phế hưng
tôi bước đi giữa chập chùng dâu bể
giữa nghìn trùng cuồng loạn
nhìn đời sống tan hoang
bao nhiêu kiếp người bất hạnh
tiếng nấc dội vào đêm nghe thêm lạnh nỗi trầm luân
Rồi mấy mươi mùa xuân chưa phai mờ quên lãng
Quãng đời bất an cứ trôi qua dưới từng cơn lũ xót xa
những bài ca khoét sâu thêm niềm nhớ về dĩ vãng
cuộc tang thương đầy vết sẹo không tan
Và đêm nay tia chớp ngày xưa trở lại
Ánh sáng giấc chiêm bao bất chợt quay về
le lói chiếu giữa trời khuya lặng lẽ
một sinh nhật buồn hiu hắt giữa quê hương
Thương biết mấy những trang đời như giấy mỏng
chồng chất khổ đau không biết vì ai ?
Dòng nước mắt vẫn còn chảy mãi
Bởi vì đâu
những khổ sầu còn che khuất non sông ?
Và đêm nay cùng hư không
độc ẩm dưới vầng trăng
tôi chuốc cho mình say
bằng từng chung rượu nhạt
Cố nhớ lại buổi luân hồi
trong niềm đau
Thất lạc
Vô biên
Nhớ từng ngọn nến
đã tàn giữa triền miên bóng tối
khi thời gian dịu dàng
Đang thầm lặng trôi qua.
0h 20. 17/11/2016