Anh với tay
chạm tới tháng giêng
trên tờ lịch mới
Chới với thời gian
khi những vấn vương mùa xưa nhạt phai
khi những ân tình mùa xưa khuất nắng
khi những con đường vắng dẫn chúng ta đến với số phận biển đen
khi sóng vẫn men theo bãi bờ xóa mòn những lối quen
khi những hò hẹn cũ đã tan biến vào hố sâu quên lãng
Chúng ta còn lại gì đâu
Thời gian vô hình
nhưng đã lặng lẽ mang đi trước bình minh
Tuổi trẻ
Ước mơ
Khao khát
Và
Hy vọng của tình yêu
những ngày tháng mộng mơ
một thời lung linh ánh sáng
Và tất cả đã theo ngày tháng qua
bay sang bến khác
Thời gian để lại y nguyên trên cát
những lời tình buồn
của những bài ca
vọng về từ chốn nào giờ đã xa xăm lắm
lời ca rưng rưng như còn đó trong âm thầm
Nói về nỗi nhớ của những bàn tay
Nói về nỗi sầu của niềm cô đơn không đáy
nói về nỗi nhớ của những cơn say
nói về vầng trăng lạnh trên tòa cao ốc
giữa kinh thành đầy đêm tối không quên
Và một tuổi tên người
đã có thời làm anh thao thức không nguôi
Chiều nay
chiều một ngày của tháng giêng
anh lại ngồi lặng yên trước biển
Lại nhớ em
có lần nào ôm đàn thả hồn theo tiếng hát
Nhớ bờ vai nghiêng và khúc nhạc hôm xưa
Giữa hoàng hôn đang mờ dần vào bóng tối
Khi cơn sóng dịu dàng
đưa tiễn một ngày trôi.
09/01/2016