Đốt đuốc lên để nhìn lại những ước mơ đã tắt
Đốt thuốc lên để thấy từng vòng khói trầm luân hiu hắt bay qua
Những bóng dáng lộng lẩy của ảo tưởng cuồng quay
Những thiên đường chớp mắt của bao đêm cuồng say
Rồi tất cả chỉ còn trên tay bao nhạt nhòa đắng cay có thật
Sáng mai nào đó mặt trời rơi xuống đất
Ta cúi xuống gặp cuộc tử sinh từ cửa ngõ điêu linh
Ôi ! lời mật ngọt hôm qua đã lịm chết những bình minh
Thắp lửa thiên thu le lói suốt quãng đường dài đi hoài không tới
Những bàn tay da vàng còn miệt mài dò tìm trong bóng tối
Bối rối cả càn khôn lung lay vầng nhật nguyệt
Niềm hy vọng Dã tràng cho sóng biển cuốn trôi đi
Rồi cuộc hành trình nào cũng sẽ tới bến biệt ly
Có những người còn lênh đênh chưa kịp băng qua miền sám hối
Để một lần trong đời được khóc ăn năn giữa đồi cao vực thẳm
Chưa kịp níu lại trăm năm trên sợi tóc ân tình đã bạc
Chuyện tang thương trên bước chân lầm lạc
Chuyện bể dâu thời xương máu chảy thành sông
Chuyện của quê hương bao nhiêu mùa giông bão
Chuyện của đất nước mình mấy mươi năm rồi mất đảo
Chuyện tình bạn với vòng hoa tẩm hương dối trá
Thời gian là cơn cuồng phong sẽ tới cuốn phăng đi
Đốt đuốc lên để nhìn lại đêm trôi trong hối hả
Đốt thuốc lên để thấy vòng khói trầm luân hiu hắt bay qua.
19/06/2015