Cao ốc xé gió đêm phù du của khói
Mây sa mưa ướt sũng vết tro tàn
Nhức nhối tim non vừa sập cửa
Mười ngón tay ai chọc thủng trời xanh
Em hát đi em
Âm thanh xoắn gọi nỗi buồn muôn kiếp
Bẻ gãy sóng gầy mộng chìm khuất vô thanh
Dòng sông biếc tiếng nấc xô ảo ảnh
Ngàn đoá thiên hương tụng sấm sét lời kinh
Giác ngộ tím miền phân ly tỉnh giấc
Tôi trở lại
Hồn tái tê võng rách
Tiếng kẽo kẹt u hoài mẹ khóc
Giọt nước mắt màu nâu
Tìm nơi đâu cành hồn nhiên gãy ngọn
Phơ phất bên đường
Mỏi cánh cuối bình minh
Thôi em nhé
Chiều nay hoàng hôn đỏ
Nhỏ xuống u mê một ngọn nến vàng
Không đủ sáng đường tìm về quê cũ
Soi lối đi qua mấy bến trầm luân.
24/09/2013